Trích : Chữ chạy, cỡ chữ=20

Nguyệt xuyên há dễ thâu lòng trúc / Nước chảy âu khôn xiết bóng non - NGUYỄN TRÃI

Thứ Sáu, 25 tháng 5, 2012

THƠ TRẦN HỒNG MINH/ TÂY YÊN TỬ



NT TRẦN HỒNG MINH
(Ký hoạ của Quang Đại)

TRẦN HỒNG MINH
 Sinh ngày:12 - 7 – 1943
Quê quán:  Thái Bình   
Hiện ở : Thị trấn Chũ - Lục Ngạn - Bắc Giang  
Vào hội VHNT các DTTS VIỆT NAM: 2008


 TÁC PHẨM:
- Bến  rừng (Thơ - nxb Hội nhà văn)
- Bước núi (Thơ - nxb Thanh niên)
- Đi trong tiếng hú ( Thơ- nxb Hội nhà văn)
- Dòng thơ dòng đời(Thơ - nxb Thanh niên)
- Phía sau khoảng trống (Thơ - nxb  Văn học)
- Qua một thời (Thơ - nxb Quân đội nhân dân)
- Bụi phủ thời gian(Thơ - nxb  Văn học)




Cuối một dòng sông       
                                   

Giữa cánh đông chiêm trũng
Làng quen nắng quen mưa
Bắt cái tôm cái tép
Mẹ thân vạc thân cò
Nắng đi qua mùa hạ
Rét đi qua mùa đông
Mẹ nuôi Bống ăn học
Ở vậy hương khói chồng
Làng cánh đồng chiêm trũng
Chảy cuối một dòng sông
Vạt áo mẹ nâu sồng.         
Con treo vào ký ức


  


 
                   Nói với anh

Em không muốn gần anh
Bởi vì em yêu anh
Em không muốn gần anh
Phải tháng ngày cách trở
Không muốn tay cầm
Hạnh phúc đánh rơi
Người diễm phúc
Em được nâng niu nó
Em không muốn gần đâu
Em không muốn gần đâu
Anh biết không?

Còn trông

Tôi sợ lắm lời người hơn ngọn giáo
Xô đẩy bạn bè lạc bước oan khiên
Qua vực thẳm lời mật ong lá ngón
Đứng còn trông đá nổi, bèo chìm.

Bước núi            

Lội đỉnh nắng gió
Cơm nắm cơm đùm
Gọi nhau gà gáy
Rồng rắn đến đây
Bao nhiêu con suối
Bao quãng đường đồi
Rồi mấy ngọn núi
Trèo mãi được nơi
Mắt thở miệng thở
Được bữa mỏi gối
Bụng đói lên chùa
Ta được bài thơ
Ngả lưng trên cỏ
Nam mô ban trưa
Bước chân lên núi

                   Ở đấy

                   Ở đấy
Nắng và gió
Cỏ cây
Không đòi thơ
Con người
Và bão tố
Quanh năm
Ruộng - bãi - bờ

Ở đấy
Không ai nhớ
Ngày hội
Khúc đàn then
Cọc cằn
Người xứ sở
Chín vàng
Quả bay lên
Tiếng tù và
Ở đấy
Chạm tiếng mõ
Trâu về
Trăng cuối chiêu
Nương rẫy
Gọi em
Em có nghe?

 Nói với thời gian

                   Cứ thong thả
        hãy chiều mưa
                   và…sáng nắng
Cho tôi lấy một ngày
         Được xanh với thời gian.
    







                   Một khúc trầm

                   Rừng có còn nguyên vẹn
                     buổi chiều không?
Để em được bốn mùa hoa nở!
Cha mẹ
        Chọn thàng ngày mong nhớ
Nơi
   tiếng chim
            con suối
                      bên bờ
Và…
    mỗi tối
            bầy ong làm mật
 Tôi
     khúc trầm
                mưa nắng
                            thuở mẹ ru  


   -----
   * Nguồn: NHÓM BÚT SÔNG LỤC

.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét