Nhà thơ
NGUYỄN THỊ MAI
NGUYỄN THỊ MAI
THƠ
NGUYỄN THỊ MAI
YÊU LẠI
Tặng Thủy Hướng Dương thân yêu
Yêu lại có còn hương với sắc?
Tươi nguyên hé nụ thắm hoa cười
Yêu lại có giống đêm quỳnh nở
Trắng ngần e ấp tuổi đôi mươi?
Yêu lại như vầng trăng tròn lại
Theo trăng con nước cũng đầy vơi
Ai bảo không bao giờ nguyệt thực?
Tin không? trăng chẳng phủ mặt trời
Nhà thơ trẻ THỦY HƯỚNG DƯƠNG
Yêu lại là hàng thùng yêu đấy
Quên đi hơi hớm, mốt xô bồ
Qua tay, qua xác, qua hồn khác
Ai bảo lòng không chít khăn xô?
Em để rơi vàng trên đỉnh núi
Cố trèo tìm lại. Biết còn không?
Mổ hôi, nước mắt, chân tứa máu
Vàng đã thành thau
Thôi, cứ cầm!
Tặng Thủy Hướng Dương thân yêu
Yêu lại có còn hương với sắc?
Tươi nguyên hé nụ thắm hoa cười
Yêu lại có giống đêm quỳnh nở
Trắng ngần e ấp tuổi đôi mươi?
Yêu lại như vầng trăng tròn lại
Theo trăng con nước cũng đầy vơi
Ai bảo không bao giờ nguyệt thực?
Tin không? trăng chẳng phủ mặt trời
Nhà thơ trẻ THỦY HƯỚNG DƯƠNG
Yêu lại là hàng thùng yêu đấy
Quên đi hơi hớm, mốt xô bồ
Qua tay, qua xác, qua hồn khác
Ai bảo lòng không chít khăn xô?
Em để rơi vàng trên đỉnh núi
Cố trèo tìm lại. Biết còn không?
Mổ hôi, nước mắt, chân tứa máu
Vàng đã thành thau
Thôi, cứ cầm!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét