GIỚI THIỆU SÁCH MỚI:
HỢP TUYỂN THƠ
PHAN XUÂN HẠT
360 trang,
khổ 14,5 X 20,5 cm,
NXB Hội Nhà văn, Tháng 8/ 2012
NT PHAN XUÂN HẠT
Quê: Hoa
Thành, Yên Thành, Nghệ An. Định cư tại Trương Định, Hà Nội. Hồi công tác là Chuyên
viên cao cấp của Nhà xuất bản Thanh niên. Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam.
Thạo tiếng Pháp, chữ Hán. Đã xuất bản 10 tập thơ Trăng rằm, Khoảng xanh êm còn
lại... Một số bài thơ được dịch ra, in tại Trung Hoa, Nga, Pháp, Đức, Nhật Bản
... Được nhiều giải thưởng về thơ. ĐTM rút từ trong tuyển đôi lời bình và một
chùm thơ của nhà thơ Phan Xuân Hạt.
“Mai sau dù có bao
giờ”/ Hẳn anh vẫn còn để lại/ Đứa con, cuốn sách, cái cây/ Đều hiến cho đời hoa
trái/ Trăm năm lưu tặng cho đời/ Một “Khoảng xanh êm còn lại”.
Nhà thơ TRẦN LÊ
VĂN
(1920- 2005)
Sự từng trải,
chiêm nghiệm, vốn kiến thức và nhất là tình đời, tình người của tác giả đã là
cơ sở cần và đủ để tạo nên sức khái quát của hình tượng thơ, thổi vào nó một
rung cảm nghệ thuật có sức lan tỏa và khơi gợi...
Trăng rằm (tập thơ của NT Phan Xuân Hạt)
kết hợp cái riêng của tác giả và cái chung của nhân loại... Nét chung của Trăng
rằm một giọng điềm đạm, giọng nói của những người từng trải...
Nhà
thơ VÕ QUẢNG
Một thời gian
dài, ông biên tập nhiều tác phẩm văn học có giá trị. Ông là bà đỡ mát tay cho
nhiều đứa con tinh thần của các nhà văn... Ông luôn tâm niệm cố viết những gì
gan ruột với chính mình... Ông là người có trí nhớ tuyệt vời... . Nhiều lần tôi
nói vui , ông như một cuốn từ điển sống.
Nhà thơ VŨ
TỪ TRANG
Bài thơ Thăm con nơi sơ tán (Tác giả: Phan Xuân
Hạt), tuy mới công bố trên báo Giáo dục
và Thời đại, nhưng nó vẫn nóng
hổi tính thời đại, thời sự, có ý nghĩa lớn lao cho hôm nay và mai sau. Nó cảnh
tỉnh chúng ta và nhân loại.
Nhà văn ĐẶNG
TIẾN HUY
THIÊNG LIÊNG
Em là ngôi
chùa đẹp thiêng liêng
Để lòng anh
đi về chiêm ngưỡng
Anh đến hành
hương dù cho có muộn
Vẫn chùa em
ngân vọng tiếng chuông riêng...
TÌNH YÊU,
NẾU VÍ...
Tình yêu
Nếu ví
là trận đánh
Lại chính cả
hai ta.
1988
DÂY ĐÀN
VÀ
NGỌN GIÓ
Tâm hồn thơ
là dây đàn căng thẳng
Cảnh và
người làm ngọn gió thổi qua
Gió bật dây
đàn ngân lên thành tiếng
Nốt bổng
trầm, ấy thi tứ bay ra.
CHIỀU XANH
THẢO NGUYÊN
Một sắc cỏ
xanh rờn
Tôi chẳng
muốn gì hơn
Được nằm lăn
trên đó
Xanh thảo
nguyên màu mỡ
Bò sữa như
đứng im
Mơ màng, mắt
lim dim
Nhìn màu
xanh, xanh thẳm
Bò khoang
đen khoang trắng
Nối đuôi về
thẳng hàng
Vạch dài một
đường ngang
Giữa chiều
xanh đồi núi
Hoàng hôn
đang ập tới
Xin chớ vội
buông nhanh
Tôi níu
hoàng hôn lại
Giữ mãi một
màu xanh...
Mộc Châu, 7- 1980
Tỉnh đường
Quảng Yên
Rộn nhịp
sênh, tiếng hát
Bỗng một
giọng ca trọ trẹ vút lên
Nguyễn Công
Trứ xốn xang gan ruột...
Giang sơn
một gánh giữa đồng
Thuyền quyên
ứ hự... Anh hùng nhớ chăng?
Trăng gió,
gió trăng
Mấy chục năm
qua, nay gặp lại
Lưu lạc đời
em dạt tới đây biên ải
Xa, mờ xa
cửa Nhượng, sông La!
Về với ta
Về ở với ta
Nhớ chứ sao,
ứ hự!...
Tết Nhâm Ngọ, 7-2-2002
CON ĐƯỜNG
BỊ BỎ RƠI
Con đường
chảy giữa rừng cây
Cớ sao lại
đến chỗ này rẽ đôi?
Hai đường,
một sáng tinh khôi
Cứ như mời
gọi, khiến tôi tần ngần...
Một đường,
tôi sẽ đặt chân
Một đường
hẹn để một lần khác qua
Nhưng đời
bao nẻo gần xa
Biết đâu rồi
nữa chẳng là giấc mơ!
Mai ngày
những lúc vẩn vơ
Thẫn thờ tôi
nhớ lại giờ qua đây
Hai đường
chảy giữa rừng cây
Với tôi
thiên vị riêng tây một đường...
LỤC BÁT TỰ
TÌNH
Đời người:
Buồn nặng hơn vui
Âu là định
mệnh, ngậm ngùi làm chi!
Nắng mưa
sóng gió bất kỳ
Bạn bè cùng
lứa, ra đi đã nhiều
Còn em, ơi
hỡi em yêu
Lang thang
rồi lại lang thang
Đường đi
chưa đến đã bàng bạc đông
Trước sân,
trụi lá xoan đồng
Trời xa, dợn
khói sóng sông quê chiều...
6- 2007
P.X.H
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét