Trích : Chữ chạy, cỡ chữ=20

Nguyệt xuyên há dễ thâu lòng trúc / Nước chảy âu khôn xiết bóng non - NGUYỄN TRÃI

Thứ Ba, 9 tháng 10, 2012

ĐÀO QUANG THẮNG/ LẶNG LẼ PHÙ SA/ TẬP THƠ MỚI


NT ĐÀO QUANG THẮNG 

NT Đào Quang Thắng, quê: Song Khê, Yên Dũng, Bắc Giang. Hiện ở tại TP Bắc Ninh. Hội viên Hội VHNT Bắc Ninh. Có thơ in trên nhiều sách, báo, tuyển thơ. Đã xuất bản tập thơ Lặng lẽ phù sa, Nxb Hội Nhà văn, Quý IV- 2012. ĐTM giới thiệu một chùm thơ trong tập: 

CẢM TIÊU TƯƠNG

Sông chìm đâu? Bến chìm đâu?
Người đi vời lại bể dâu nghìn trùng
Tiêu Tương mờ thuở tang bồng
Tôi về ngụp lặn... nhói lòng Trương Chi.

MẤY DÒNG GỬI CHŨ

Chũ ơi vải đỏ vườn chưa?
Mà lòng tôi đã ngọt chua thế này
Bước rừng, bước núi, bước cây
Bao nhiêu bước Chũ thì đầy tình thơ. 



SUỐI HOA

Suối Hoa chẳng thấy hoa đâu
Cũng không có suối soi bầu trời xanh

Chỉ người mắt biếc long lanh
Và sông Cầu chảy bên anh thì thầm.

CHÀM CHẬM

                 Cho riêng mình

Chầm chậm nghe. Chầm chậm đi
Chấp gì những bước cuồng si hoạnh đời
Chầm chậm thôi! Chầm chậm thôi!
Trăm năm học một chữ NGƯỜI thanh cao.


Bìa 1 - tập thơ
Lặng lẽ phù sa
TRƯỚC THÔNG 
NHAM BIỀN

Thông Nham Biền vi vút núi quê hương
Không bát ngát như ngàn thông Yên Tử
Núi quê ta đất cằn sỏi đá
Thông khiêm nhường nhẫn nại vươn lên.

Giữa đất trời vần vũ bão giông
Thông Nham Biền đứng lên... rạp xuống
Rạp xuống... đứng lên vút tầm Yên Dũng
Không ngợi ca, không phim ảnh, vẽ vời.

Ta về đây dù đã muộn rồi
Đứa con xa quê bạc màu áo lính
Thơ mải miết trăm miền ru nịnh
Trước Nham Biền tạ lỗi với thông xanh. 

TRĂN TRỞ

Bã bời mặt giấy đêm nay
Câu thơ xoay lật lật xoay bã bời
Buồn vui dằng dặc cõi đời
Bao nhiêu biển mực, giấy... lời đã giăng

Phận mình câu được câu chăng
Thì xin hoe chút nắng vàng chiều đông. 

CHÙA ĐỒNG - YÊN TỬ
MẸ LÊN YÊN TỬ

Mẹ ơi! Thưa mẹ lối này
Các con cõng mẹ lên ngay chùa Đồng
Mẹ rằng: Mẹ chẳng ước mong
Vua xưa đèo dốc kiệu rồng chi đâu!

Chùa Đồng muôn bậc cao cao
Dấu xưa lưu đọng bậc nào mẹ ơi
Gió bay tóc mẹ trắng trời
Phù vân Yên Tử ngưng trôi...
                                             ngập ngừng
Rừng rưng rưng, suối rưng rưng
Lá reo lá vẫy xoa lưng mẹ còng.


Mẹ lên Yên Tử chùa Đồng
Tâm nhang thắp vọng chạnh lòng
                                                      Nước non.
2009



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét