Trích : Chữ chạy, cỡ chữ=20

Nguyệt xuyên há dễ thâu lòng trúc / Nước chảy âu khôn xiết bóng non - NGUYỄN TRÃI

Thứ Năm, 11 tháng 10, 2012

THƠ VỀ LANG BIAN/ ĐOÀN NGUYÊN



NT ĐOÀN NGUYÊN

ĐOÀN NGUYÊN
Hv Hội VHNT Bắc Giang, 


Nhà thơ Đoàn Nguyên vừa dự Trại Sáng tác 
tại Đà Lạt (17/ 9 đến 2/10/2012) -
Bộ Văn hóa TT & Hội VHNT Bắc Giang tổ chức 
ĐTM giới thiệu bài thơ tác giả vừa viết tại Trại.


 

LANG BIAN - XANH
ĐẾN MUÔN ĐỜI

Những tảng băng Bắc cự có tan ra
Mặt biển duềnh lên
Những triền dâu chìm vào cổ tích
Thì Lang Bian chẳng hề nhúc nhích
Thì Lang Bian vẫn vươn ngực địu mây trời

Lang Bian xanh đến muôn đời
Ta nhỏ bé trước thiên nhiên kỳ vĩ
Ta đâu biết dưới lòng sâu huyền bí
Một thiên đường trổ ngọc dưới chân kia



Thung lũng Tình Yêu
                     nằm ngủ dưới trăng khuya   
Đêm yên tĩnh ngàn hoa đang lay cánh

Hương của đất chín dần theo sương lạnh
Bóng mặt trời rọi ấm mỗi ban mai

Những rừng tùng trút lá để đầu thai
Nuôi ngọn gió thổi vòng quanh thế kỷ
Ngàn biệt thự rêu ăn mòn vết chỉ
Bậc thềm xuân ẩm mốc khéo chưa ai

Ta đến đây - dẫu chỉ một thoáng thôi
Đêm ta mộng
Ngày nghêu ngao ta dạo
Tiếng chuông nhà thờ
Tiếng chuông nhà thờ
                  đưa ta về xứ đạo
Cho ta gội lòng mình sau mỗi chuyến đi xa.

 Đà Lạt, 9/2012



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét