Trích : Chữ chạy, cỡ chữ=20

Nguyệt xuyên há dễ thâu lòng trúc / Nước chảy âu khôn xiết bóng non - NGUYỄN TRÃI

Thứ Hai, 1 tháng 10, 2012

TUỔI THƠ HIỆN VỀ... / TRẦN VĂN NGHỆ





TRẦN VĂN NGHỆ
(Thanh Chương, Nghệ An)

   Quê Thanh Hưng, Thanh Chương, Nghệ An. Từng dạy học cùng nhóm Duy Phi & Minh Long tại Chí Linh (Hải Dương), nhiều năm trong quân ngũ, sau lại về dạy học tại Thanh Chương; hiện định cư tại TP Vinh,  Nghệ An. Đã xuất bản các tập thơ: * Quê hương và đồng đội, NXB Văn hóa TT, 2002 * Mùa vải chín, NXB Nghệ An, 2010. Có thơ in trên một số sách, báo.  


Hoa Chăm Pa 
(Hoa Đại)

TUỔI THƠ HIỆN VỀ

                    Kính dâng hương hồn Mẹ 

Cái cân cân lụa cân tơ
Mẹ ơi! Tưởng mất ai ngờ còn đây
Con cầm vật báu trong tay
Lòng thương mẹ quá
                          những ngày hàn vi

Tâm hồn con mãi còn ghi
Nhớ khi mẹ dệt, nhớ khi nắng trời
Tơ vàng từng nén mẹ phơi
Bao nhiêu chỉ rối như đời mẹ con

Hành quân vượt núi trèo non
Chiến trường bom đạn mất còn biết sao?
Giành nhau từng khúc chiến hào
Vẫn mơ thấy mẹ năm nào dệt tơ

Ôm cân, thật tưởng như mơ
Tiếng thoi lách cách, tuổi thơ hiện về...


MỘT CHIỀU CÔN SƠN

XIN LÀM THI SĨ 
             
            Tặng nhà thơ Hoàng Cát

Vì chưng Cây táo ông Lành
Mọc lên quá sớm,
                        thôi đành chịu oan!

Ngày xưa, cái thói làm quan
Miệng như có thép có gang, đó mà!

Biết bao năm tháng đi qua
Buồn nhiều, vui ít... Lòng ta vẫn còn
Vẫn còn thắm đỏ như son
Vẫn còn: Nguyên vẹn,
                           vẫn còn: Tinh khôi

Một chân gửi lại ven đồi
Tim anh chói sáng, mặt trời tin yêu.
Câu thơ gọi sáng gọi chiều
Tháng giêng dai dẳng,
                       nhiều điều nhớ ra

Ngôi sao biếc - Chân trời xa
Mùa thu đến gọi: Tình ta - Cuộc đời
Sống, Thì hãy sống con ơi!
Vỉa hè, chứng kiến
                       phận người trớ trêu
Oan khiên, Cha chẳng kêu nhiều
Mưu sinh, từng trải
                         lắm điều đắng cay!
Cha cảm ơn vỉa hè này
Dạy Cha cuộc sống
                             dạn dày, nông sâu

Đường đời nếu có kiếp sau
Xin làm Thi sĩ, bền lâu với đời. 

NHÀ GIÁO - NHÀ THƠ 
TRẦN NGHỆ 

TÂM SỰ CÙNG ANH 
         
           Trích bài Nói hộ lòng anh, tác giả mượn
 lời NT Nguyễn Bùi Vợi, nói với  anh Ngữ      

Cũng lắm lúc đời em bối rối
Hết lên bờ lại xuống ruộng anh ơi
Thật may sao, em chân thật với đời
Ơn tạo hóa không phụ người chân thật

Của nả, bạc vàng, em không có số
Chỉ có văn chương trang giấy mỏng cho đời
Mỗi chữ, mỗi lời, em in thành sách
Tình gia đình sâu thẳm tự trong nôi

Anh ơi anh! có những lúc tiệc tùng
Nâng chén rượu Mao Đài
                             thương quê nhà đang đói
Vì xã giao vẫn phải cười phải nói
Bát yến sào đắng mặn môi em... 


GẶP EM

Phố phường ướt sũng trong mưa
Tim ta run rảy bởi xưa dại khờ
Nồng nàn yêu. Hẹn vu vơ
Sang ngang em chẳng đợi chờ được ta
Gặp em nay đã lên bà
Phố chiều sũng ướt, dáng hoa đầm đìa

Nhớ chiến trường, nhớ nơi kia
Phố chiều ơi! Có sẻ chia nỗi niềm...



GỬI TÁC GIẢ
ĐÊM THẦN MINH 
                      
                              Tặng D.P 

...Mừng cho bạn về cơ quan văn nghệ
Cơm độn mì độn sắn vẫn làm thơ
Bạn hưu sớm chẳng phải vì toan tính
Đã tràn dâng, con nước phá bờ.

Gà gáy sáng một mình lặng lẽ
Dịch thơ Người, đau đáu nhớ Côn Sơn
Hỡi ai đó, khẽ khàng bước nhẹ
Ẩn về đây, hồn choàng cả nước non.

Bốn mươi sáu năm rồi bạn nhỉ?
Trải bể dâu càng thấm thía nhân tình
Thương bạn quá, nghiệp đời thi sĩ
Nhà thanh bần Đêm tỏa sáng thần minh...
15- 3- 2005


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét