TÓC DÀI 
DUY PHI
(HV Hội Nhà văn Việt Nam)
Chùm thơ mới  
In trên 
BÁO VĂN NGHỆ
Số 43 
(RA NGÀY 27- 10- 2012)
NGHỀ MỔ RỒNG 
                   Nhớ Cao Bá Quát       
Mũ lọng đời nhộn nhịp
Người người hăm hở ngược
xuôi 
Ngạo ca, chàng vin mây
lên đỉnh
Hát cho trời ngoài trời. 
Chàng tôn thờ Tiều Ẩn, Ức
Trai 
Một đời chỉ cúi đầu trước
mai
Không học được tiên-ông
phép ngủ
Chống kiếm
Bãi cát dài! Bãi cát dài!
Rút cổ khỏi gông
             - thứ không có gì đáng hợp  
Chàng đã về cùng xứ Bắc
xứ Đông
Lếch thếch dạo đường, rao
các ngõ:
-  Có ai mổ rồng không? 
------
*  Mổ rồng: Trang Tử ghi, Chu Phanh Man học nghề
mổ rồng ở nhà Chi Li Ích, ba năm thành nghề, nhưng khi về chẳng có ai thuê mổ
rồng cả. Ý nói, học cái không thiết dụng. 
CÁC NHÀ THƠ, NGHỆ SĨ BẮC GIANG 
ĐỈNH MÃ PÌ LÈNG- 2/ 6/ 2012
Từ trái:
THU HƯƠNG- KIM CHUNG- DUY PHI 
TÔ HOÀN- VĂN TÂN- TRẦN HỒNG MINH- VŨ HOÀNG NAM 
MÃ PÌ LÈNG 
Mã Pì
Lèng! 
Vắt vẻo
như tiếng khèn
Nghe Mã Pì
Lèng tuổi đi học
Đầu bạc
mới cao nguyên  
Xe qua Mèo
Vạc không rượu chợ
Men nào đã
ngấm mắt liêng biêng  
Mấy triệu
năm, thi gan đá 
Một gốc
ngô thôi cũng diệu huyền.
Mã Pì
Lèng! 
Dốc xống
mũi ngựa, đèo chết ngựa 
Trước mặt
non cao vai bật ngửa
Nho Quế
dưới kia, hút mắt nhìn  
Nhớ bao
chàng trai
Đội cảm tử
Treo mình
vách đá
Khí xung
thiên.   
Mã Pì Lèng !
Kìa em gái Dao xòe váy đỏ 
Ta mơ
người đẹp hoa rong riềng
Tượng đá
am con
Ai quỳ
lạy   
Ngửa mặt 
         Ta vái 
                Trời đá thiêng
Mai về túp nhỏ
Thân khe cạn
Mã Pì Lèng, Mã Pì
Lèng!
TP Hà Giang, 6- 2012 
  ĐÊM BÊN VĂN MIẾU 
Tàu chạy
rung cánh cửa              
quán trọ
bên Miếu Văn  
mặt hồ
nhỏ, đêm tĩnh
Thoảng
hoàng lan   
Nghe bao
lều chõng 
lếch thếch
ống quyển lẫn tương cà 
những ngày
thi cử  
quan
trường đâu đó thét loa 
Lắng nghe
thân rùa ì ạch thở 
Lưng nặng
bia, những bảng vàng 
Đêm Văn
Miếu, 
Rùa cõng
ngàn năm?  
Đêm phập
phồng rùa thở 
Ngóng  
Con tàu
sớm chuyển bánh chưa? 
BAN MAI
PHỐ 
Ai bán tóc dài không?
Nghề mới 
Dạo phố
Nhớ mẹ già, xót tóc rụng
Vo
Cài phên 
liếp gianh.
Nhớ em 
gội đầu bồ kết
Quay quay tóc
Mượt mà 
Gương biếc.
Tóc, 
rao to mua tóc
Nhớ Fangtin  
Xì xầm đâu đó 
Ai người bán cả 
Thận, gan 
Tự bán mình
Qua  biên giới. 
Ban mai 
phố 
Tiếng rao không
tuổi! 




 
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét