TƯƠNG PHỐ
(1897- 1973)
quê gốc Hưng Yên, sinh tại Bắc Giang, mất tại Đà Lạt
"Nếu đem so sánh Đông Hồ với Tương Phố, người ta thấy Đông hồ là tay thợ thơ, còn Tương Phố mới
thật có tâm hồn thi sĩ. Cái tâm hồn này lại là một tâm hồn đặc Việt Nam,
không chịu ảnh hưởng một cái học ngoại lai nào cả...Nhìn chung, thơ của
Tương Phố réo rắt và cảm động...". VŨ NGỌC PHAN
GIỌT LỆ THU
Bao giờ quên được mối tình xưa
Sinh tử còn đau mãi đến giờ
Giấc mộng tìm nhau tìm chẳng thấy
Mênh mang biển hận, hận không bờ
Trời thu ảm đạm một mầu
Gió thu hiu hắt thêm rầu lòng em
Trăng thu bóng ngả bên thềm
Tình thu ai để duyên em bẽ bàng
Sầu thu nặng lệ thu đầy
Vì lau san sát hơi may lạnh lùng
Ngổn ngang trăm mối bên lòng
Ai đem thu cảnh bạn cùng thu tâm.
1923
PHAN BỘI CHÂU-Biệt hiệu là Phan Sào Namcó bài thơTặng Nữ sĩ Tương PhốNặng vì thơ phú mới trả xongKhi vui bút mực cũng mây rồngTưởng ngờ rồi kiếp cùng trời đấtAi ngỡ còn duyên với núi sôngMở cửa gió vào xuân họa vậnCuốn mành trăng lại bạn soi lòngĐàn Nha may gặp Chung Kỳ gảyMuôn thuở Hồng Lam với Tản Hồng.
BÀI THƠ
TƯƠNG PHỐHỌA LẠINgày tối đường dài việc chửa xongBiển Đông thôi đã vướng mây rồng!Dạ hờn quên nghĩ năm cùng thángMáu nóng còn sôi với núi sôngHạt lệ như sương ngầm khóc nướcCòn trào lệ ớt những cay lòngAnh hùng sá kể chi thành bạiVẫn nhớ ngành Nam tổ Lạc Hồng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét