TƯỢNG PHẬT
SÁI THUẬN
(1441- ?)
NHÀ THƠ LỚN
ĐẤT CỔ KINH BẮC
Quê
Liễu Lâm, Song Liễu, Thuận Thành. Đỗ Tiến sĩ khoa Tất Mùi - 1475, giữ việc ở viện Hàn Lâm 24 năm. Tác phẩm
chính: Lã Đường di cảo thi tập. Phan
Huy Chú nhận xét: Thơ Sái Thuận thanh nhã... tiêm tế, xinh đẹp, dồi
dào...”.
ĐTM
giới thiệu chùm thơ tứ tuyệt:
Điện thượng quang minh dạ dạ đăng
Nhất biên thùy thị đạo cừ quăng
Thử thân bất độ thùy thân độ
Đính lễ không đa ngộ dã tăng*
Dịch thơ:
CƯỜI BỤT GÃY TAY
Đêm đêm trên điện ánh đèn chong
Phải cánh tay ngài trộm lấy không?
Cúi đầu làm lễ uổng sư ông!
Bản dịch của
Búi Duy Tân - Đào Phương
Bình
* Bài này, có sách
chép nhầm sang của Cao Bá Quát.
BIỆT NỘI TÁC
Thiên nhai mục tổng dạ man man
Giải sử ly nhân giảm ngọc nhan
Thử hậu tương tư vong bất đắc
Ân cần mạc thướng Vọng Phu san.
Dịch thơ:
ĐÙA VIẾT THAY NGÔ TÚ TÀI
KHI BIỆT, VỢ DẶN
Man mác trời đêm mỏi mắt trông
Biệt ly nét ngọc sớm phai hồng
Tương tư ôm mãi còn chưa chưa được
Xin dặn chớ lên núi Ngóng chồng!
Duy Phi dịch
-----
* Vọng Phu san: núi
Vọng Phu - Ngóng chồng ở Xứ Lạng.
ĐỀ
VÂN TIÊU AM*
Giới phá thanh sơn lộ nhất điều
Dương ô đảo ký quá lâm yêu
Ỷ cùng dục bả tăng đồng vấn
Chỉ khủng thanh âm động cửu tiêu.
Dịch thơ:
ĐỀ THƠ AM VÂN TIÊU
Đường mở giữa non mây biếc trôi
Ngang rừng nắng lướt một vầng soi
Tiểu ra, dựa gậy toan thăm hỏi
Chỉ sợ thanh âm động chín trời.
Duy Phi dịch
----
* Am Vân Tiêu: gần chùa Đồng đỉnh Yên Tử.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét