ĐTM giới thiệu
một số bài thơ trong
BÀI THƠ HAY
TÔI YÊU THÍCH
tư liệu của tác giả
NGUYỄN TRÂN TRÂN
CHÍ LINH - HẢI DƯƠNG
1
XUÂN HIỂU
Trần Nhân Tông
Thủy khởi khải song phiBất tri xuân dĩ quyNhất song bạch hồ điệpPhách phách sấn hoa phi
Buổi sớm
mùa xuân
mùa xuân
Ngủ dậy tung song
cửa
Nào hay xuân đã
sang
Gặp hoa, cánh vội vàng.
KHÓC DƯƠNG KHUÊNguyễn KhuyếnBác Dương thôi đã thôi rồi,Nước mây man mác ngậm ngùi lòng ta.Nhớ từ thuở đăng khoa ngày trước,Vẫn sớm hôm tôi bác cùng nhau;Kính yêu từ trước đến sau,Trong khi gặp gỡ khác đâu duyên trời?Cũng có lúc chơi nơi dặm khách,Tiếng suối nghe róc rách lưng đèo;Có khi tầng gác cheo leo,Thú vui con hát lựa chiều cầm xoang;Cũng có lúc rượu ngon cùng nhắp,Chén quỳnh tương ăm ắp bầu xuân,Có khi bàn soạn câu văn,Biết bao đông bích, điển phần trước sau,Buổi dương cửu cùng nhau hoạn nạn,Phận đấu thăng chẳng dám tham trời;Bác già, tôi cũng già rồi,Biết thôi, thôi thế thì thôi mới là!Muốn đi lại tuổi già thêm nhác,Trước ba năm gặp bác một lần;Cầm tay hỏi hết xa gần,Mừng rằng bác vẫn tinh thần chưa can,Kể tuổi tôi còn hơn tuổi bác,Tôi lại đau trước bác mấy ngày;Làm sao bác vội về ngay,Chợt nghe, tôi bỗng chân tay rụng rời.Ai chẳng biết chán đời là phải,Vội vàng sao đã mải lên tiên;Rượu ngon không có bạn hiền,
Câu thơ nghĩ đắn đo không viết,Viết đưa ai, ai biết mà đưa;Giường kia treo những hững hờ,Đàn kia gẩy cũng ngẩn ngơ tiếng đàn.Bác chẳng ở dẫu van chẳng ở,Tôi tuy thương, lấy nhớ làm thương;Tuổi già hạt lệ như sương,Hơi đâu ép lấy hai hàng chứa chan!
TÂY TIẾN
Sông Mã xa rồi Tây
tiến ơi !
Nhớ về rừng núi,
nhớ chơi vơi
Sài Khao sương lấp
đoàn quân mỏi
Mường Lát hoa về
trong đêm hơi
Dốc lên khúc khuỷu
dốc thăm thẳm
Heo hút cồn mây,
súng ngửi trời
Ngàn thước lên
cao, ngàn thước xuống
Nhà ai Pha Luông
mưa xa khơi
Anh bạn dãi dầu
không bước nữa
Gục lên súng mũ bỏ
quên đời !
Chiều chiều oai
linh thác gầm thét
Đêm đêm Mường Hịch
cọp trêu người
Nhớ ôi Tây tiến
cơm lên khói
Mai Châu mùa em
thơm nếp xôi
Doanh trại bừng
lên hội đuốc hoa
Kìa em xiêm áo tự
bao giờ
Khèn lên man điệu
nàng e ấp
Nhạc về Viên Chăn
xây hồn thơ
Người đi Châu Mộc
chiều sương ấy
Có thấy hồn lau
nẻo bến bờ
Có nhớ dáng người
trên độc mộc
Tây tiến đoàn binh
không mọc tóc
Quân xanh màu lá
dữ oai hùm
Mắt trừng gửi mộng
qua biên giới
Đêm mơ Hà Nội dáng
kiều thơm
Rải rác biên cương
mồ viễn xứ
Chiến trường đi
chẳng tiếc đời xanh
Áo bào thay chiếu,
anh về đất
Sông Mã gầm lên
khúc độc hành
Tây tiến người đi
không hẹn ước
Đường lên thăm
thẳm một chia phôi
Ai lên Tây tiến
mùa xuân ấy
Hồn về Sầm Nứa
chẳng về xuôi.
Phù Lưu Chanh 1948
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét