Trích : Chữ chạy, cỡ chữ=20

Nguyệt xuyên há dễ thâu lòng trúc / Nước chảy âu khôn xiết bóng non - NGUYỄN TRÃI

Thứ Hai, 24 tháng 9, 2012

LẶNG LẼ THỜI GIAN... / HOÀNG GIA CƯƠNG




Ảnh minh hoạ 



 HOÀNG GIA CƯƠNG
 Hv Hội Nhà văn Hà Nội 
 

LẶNG LẼ THỜI GIAN

Một hạt sạn vô tình
Dính vào lòng trai bể
Một tứ thơ vô hình
Lọt vào hồn thi sĩ ...


Giữa dòng đời cuộn trôi
Hạt thời gian tích luỹ
Tứ thơ kết nên lời
Sạn kết thành ngọc quý !

Thời gian dù lặng lẽ
Vẫn làm nên diệu kỳ
Cái tưởng chừng không thể
Cũng gieo mầm đam mê !

Vịnh Lan Hạ 8/95

TRƯỚC NẤM MỒ 

CỦA MẸ

Một nấm mộ đơn sơ
Giữa đồng xanh đang trổ
Từng góc mộ vết thời gian sạt lở ...
- Đây chính là nấm mộ mẹ ta ?!

Dòng sông nào không chở nặng phù sa
Đại dương nào không mặn tưng giọt nước ?
Ôi dòng sữa nuôi ta từ thuở trước
Vẫn thơm lừng theo mỗi bước ta đi !

Mùa tiếp mùa
Măng vụt lớn thành tre

Trong gió bão càng vươn cao sừng sững .
Ánh nào đẹp bằng mắt ngời mẹ nựng
Lời nào sâu bằng tiếng hát mẹ ru
"À ơi , Ai làm nên gió nên mưa
Cho cây tôi đổ cho nhà tôi xiêu ..."

Mẹ đã nuôi con trên mảnh đất nghèo
Bằng mồ hôi giọt giọt
Từng đứa trẻ mẹ nâng từng hạt ngọc
Mặc sương nắng sớm trùm lên mái tóc
Khoai cháo lần hồi cho con được bay xa .

Ơi dòng sông lòng chở nặng phù sa
Có thấu nỗi tấm lòng của mẹ ?

Con trở về đây
Đến bên nấm mộ
Mẹ có thấy con lại là bé nhỏ
Như thuở nào cắp sách chăn trâu
Dù hôm nay tóc con đã pha mầu
Chân đã bước mòn đèo vạt núi .
Dù háo hức những tầm xa vời vợi
Con vẫn mơ về bên mẹ xa xưa ...
Mơ buổi trưa hè nghe mẹ hát ầu ơ
Tiếng kẽo kẹt
Mẹ đưa vào giấc ngủ ...
*
Cho con được khóc một lần trước mộ
Dù tháng năm nước mắt đã dần khô !
Con muốn khóc như thuở nào bé nhỏ
Tức tưởi hoài trong tiếng mẹ ca ru ...

7/1975

TRONG QUÁN BIA 

PHỐ THỊ

Đừng gọi bác bằng anh
Bác gấp ba tuổi cháu
Bác khinh trò tán láo
Chỉ thương người mưu sinh !


Đừng xưng cháu bằng em
Bác đâu màng trái độc
Thương nhành hoa héo hắt
Chưa kịp nở, đang tàn !

Để bác ngồi lặng yên
Câu thơ còn tắc nghẹn
Đây lắm người quá chén
Ngoài kia ai không tiền !

Cháu đừng nói huyên thuyên
Bác cần ngồi tĩnh lặng
Ly bia tràn bọt đắng
Bác đâu cần thêm men ?!

Miền Tây 8/1997

HÒN NON BỘ

“Hay chi cá chậu chim lồng mà chơi!”
(Lời giáo huấn của nhà Nho)

Cũng đền, cũng miếu, cũng am
Cũng khe, cũng núi, cũng hang, cũng hồ
Cũng cầu bắc giữa ất ơ
Cũng cây cổ thụ ngất ngơ chống trời ! ...

Ai xui cây cứ đâm chồi
Cong queo trong một niềm vui vĩnh hằng ?
Ngoài kia có gió, có trăng
Có xanh lồng lộng, có vằng vặc soi !

Vui gì mà cá cứ bơi
Một khoanh nước cạn dưới vòi rỉ hoen ?
Vui gì mà nháy thâu đêm
Cái hang cắc cớ ngọn đèn đam mê ?



Ai tha khối đá kia về
Tôn làm chi cái sù sì mốc meo ?
Con thuyền bám kín rong rêu
Vì ai ngư phủ ôm chèo lẻ loi ?

Ngỡ là tìm thấy niềm vui
Mà sao cảnh vật bùi ngùi, quạnh hiu !
Đêm hè ngọn gió phiêu diêu
Hòn non lạnh, chiếc lá vèo rơi ngang !

7/1999 
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét