Nhà thơ Nguyễn Quang Thiều chủ trì, các nhà thơ hai nước đã đọc
tác
phẩm của mình trong không khí cởi mở, đồng cảm.
CUỘC GIAO LƯU
THƠ VIỆT – MỸ
Vừa qua, trong
chương trình phối hợp giữa Hội Nhà văn Việt Nam và Đại sứ quán Hoa Kỳ, các nhà
thơ Mỹ: Jon Davis (Chủ tịch của Cục Sáng tác Văn học thuộc Viện Nghệ thuật Thổ
dân Da đỏ); Jane Mead (hiện giảng dạy trong chương trình Low Residency MFA tại
Đại học Drew); Amy Quan Barry (Giáo sư Anh ngữ tại Đại học Wisconsin-Madison)…
cùng với Hội Nhà văn Việt Nam, Viện Văn học, Khoa Viết văn - Báo chí có cuộc giao
lưu, trao đổi về lĩnh vực thơ ca, dịch thuật, lý luận…ĐTM xin trân trọng giới
thiệu một số hình ảnh và một bài thơ:
Nhà thơ Jon Davis đọc tác phẩm: “Passing” (Khoảnh khắc lướt qua)
với sự thể hiện tiếng Việt, giọng truyền cảm của nhà thơ- dịch giả Thụy Anh.
ELENI SIKELIANOS
Nguyễn Phan Quế Mai chuyển ngữ
Inside the Dome
What pleasure seeds we found inside the dome! a cracked nut, a crystal home, a cold body, a squirrel’s domain The memory house too airy & blown out to hold more Tagged the memory & sent it off to scavenge: we need more rocks in this loving pile We soon defoliated the feeling & sent it back; it grew new shoots under the UV lights We bound all the memories of mothers together in one bundle but the white thread dissolved like sutures the thread decayed & then we couldn’t tell what belonged to whom, whom to what I could see I’d never known this mother [person] [father] before Where was the memory of my grandmother? Howling in the hall. Dark hell-hall. She’s so angry, someone said. Wouldn’t you be too if you were a lost memory? She scratched the metal of her surface on me It came off nickel, a corrosive reminiscence shedding atoms All the mad seeds of memory seemed to fall near eternity All the glad ones, too, bumping into the heart’s soft walls
---
* Theo VANVN.NET
3/ 7/ 2012
|
Bên trong nhà vòm
Ôi những hạt mầm hạnh phúc chúng ta tìm thấy bên trong nhà vòm! một hạt quả nứt, một ngôi nhà thủy tinh, một thân thể giá lạnh, một giang sơn của sóc Ngôi nhà ký ức quá trống trải, bị gió thổi rỗng nên chẳng thể cất giữ nhiều hơn Đánh dấu ký ức, dọn nó đi, vì chúng ta cần chất thêm những tảng đá lên nơi yêu dấu Rồi chợt mềm lòng, chúng ta gửi trả ký ức tua tủa rễ mới trong những tia cực tím Chúng ta buộc tất cả ký ức của những bà mẹ thành một chùm dây, nhưng sợi dây trắng tan biến như chỉ khâu vết thương sợi dây mục rữa và rồi chúng ta không thể biết nó thuộc về ai và ai thuộc về nó Tôi thấy mình chưa từng biết bà mẹ (người) (ông bố) này trước đó Ký ức của bà tôi đang ở nơi đâu? Nó đang tru lên trong đại sảnh Đại sảnh-địa ngục tối tăm Ai đó nói bà tôi đang tức giận Bạn chẳng tức giận sao, nếu bạn là ký ức bị đánh mất? Bà cào tấm kim loại che phủ mình lên tôi Lớp mạ kền rơi ra, kỷ niệm gặm mòn tan thành những hạt nguyên tử Tất cả những hạt mầm điên loạn của ký ức dường như rơi gần bất tử Tất cả những hạt mầm hạnh phúc cũng va vào những bức tường mềm mại của trái tim |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét