NT ĐỒNG THỊ CHÚC
VŨ QUANG TẦN
LÃO LÁI ĐÒ
Những khi sóng lớn gió to
Lựa chèo vững lái đò cho an toàn
Người đi xa tận nhân gian
Người về thăm lại xóm làng ngày xưa
Cả đời cái nghề đón đưa
Con đò sông nước nắng mưa dãi dầu .
Mấy ai nhớ tên lão đâu
Người ta chỉ gọi buông câu:
Ơi
đò !
ĐÔI LỜI
CẢM NHẬN CỦA
NT ĐỒNG THỊ CHÚC
Lão
ngồi đó với con đò như số phận đã định sẵn cho lão: nghề lái đò . Lão biết nghề
này cũng thật khắc nghiệt bởi khi gặp “ sóng lớn gió to “thì con đò nhỏ phải
được khéo “ lựa chèo vững lái “ để đưa khách đò – những “ Người đi xa tận nhân
gian “ hay “ Người về thăm lại xóm làng ngày xưa “ đều đến đích .
An
tâm với “ nghề đón đưa “ và chịu đựng “ nắng mưa dãi dầu “ nhưng lại phải chấp
nhận sự thật cũng vô cùng nghiệt ngã : Khách cứ vô tình qua , không lời chào
hỏi , không lời cảm ơn cũng không cần “ nhớ tên lão “ như là họ cho là họ có
quyền như thế khiến lòng lão se sắt mỗi khi nghe “ câu : ơi đò “.
Một
câu kết mà khi đọc xong sao cứ nao lòng , buộc ta suy nghĩ mãi về NGHỀ ĐƯA ĐÒ
khá cao sang khác . Chắc chắn rằng cũng không ít “ Lão lái đò “ phải thở dài
cảm nhận đến tận cùng ý nghĩa “ câu : ơi đò “...
Hà Nội
09-8-2012
Đ.T.C
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét