NĂM BÀI
NĂM LÃO TƯỚNG
VŨ QUANG
TẦN
Hv. Hội Nhà văn Hà Nội
LÃO NGỒI CÂUChiếc cần congthu lu ngồitrước mặt hồ sâuvà ông thấp thỏm đợiphao khẽ độngkhấp khởi mừnglúc nãy khônglần này đượccon này to hơn con trướcdập dềnh nước phao thời gianbỗng ông thì thầm hátcá khôn cứ lội chơi đùachớ ham mồi để mắc lừa lão câu
LÃO XE BÒ
đầy hàng ngược dốc lặc lè
oằn vai bò kéo bánh xe lăn dừng
ngọn roi lỡ vút ngang lưng
nước ràn mắt lão tay chừng đau roi
LÃO VÓ BÈĐêm nghiêngnhững vì sao đổ dồn gọng vócất lênnao xao miệng giỏluốt vuốt đếm từng ngôi sao nhỏmừngkhuôn mặt nhọvàbàn tay cũng nhọ...không có vì sao nào trong khung vóchẳng có ngôi sao nào trong đáy giỏtrần lưng hếnh phơi gióbuông vó lên giờisăn con cá bay...
LÃO ĐẠP XÍCH
LÔ
Leng keng xích lô tránh nào
đó đây phố sá hút vào ngõ xưa
đủ gương mặt khách đón đưa
đẫm sương vai áo sao khuya mái đầu
vợ con lão xa đã lâu
phận đời xô dạt chẳng đâu bến nhà
chén cay cơm bụi bữa qua
tiện đâu thả giấc mơ nhoà đêm buông
đọc báo in thơ "rượu
suông"*
nhâm nhi uống cạn nỗi buồn ngây
say...
giữa dòng xuôi ngược dở hay
tiền thừa lão trả tận tay cho người.
*"Rượu suông" thơ Vũ Quang Tần
LÃO LÁI ĐÒNhững khi sóng lớn gió tolựa chèo vững lái đò cho an toànngười đi xa tận nhân gianngười về thăm lại xóm làng ngày xưacả đời cái nghề đón đưacon đò sông nước nắng mưa dãi dầumấy ai nhớ tên lão đâungười ta chỉ gọi buông câu:Ơi đò!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét