Trích : Chữ chạy, cỡ chữ=20

Nguyệt xuyên há dễ thâu lòng trúc / Nước chảy âu khôn xiết bóng non - NGUYỄN TRÃI

Thứ Tư, 29 tháng 8, 2012

VỀ HUẾ/ CAO BÁ QUÁT... ĐINH PHẠM THÁI - DUY PHI






ĐTM giới thiệu một số bài
thơ trong  tuyển:    

700 năm
THƠ HUẾ
Nxb Thuận Hóa,
1216  trang,  khổ 15X24cm


CAO BÁ QUÁT
(1808- 1855)


TẠP VỊNH VỀ SÔNG HƯƠNG

Ven sông lầu gác trập trùng
Đồn quân, dinh tướng tây đông mấy tòa
Thịn suy bốn chục năm qua
Riêng sen vẫn giữ màu hoa đỏ hồng.

                               Hoàng Tạo dịch

*  Hương Giang tạp vịnh:  Nhất đới duyên giang giáp đệ hùng/ Ngũ quân khai phủ chiếu tây đông/ Vinh khô tứ thập dư niên sự/ Chỉ kiến hà hoa tự cựu hồng) 


QUÁCH TẤN
(1910- 1992)

NHỚ BẠN

Năm ngoái trời mưa nương bóng mận
Năm nay mận nở luống mong nhau
Đầu xanh gặp gỡ dần thưa thớt
Mây trắng thêm thương cảnh bạc đầu.




 THÁI CAN
(1910- 1998)
Quê Hà Tĩnh, mất tại California, Hoa kỳ

CẢNH ĐÓ, NGƯỜI ĐÂU?

Gặp em thơ thẩn bên vườn hạnh
Hỏi mãi mà em chẳng trả lời
Từ đó Bắc Nam người mỗi ngả
Bên vườn hoa hạnh bóng trăng soi.

BÍCH KHÊ
(1916- 1946)

ĐÊM XUÂN ĐẾN
THÔN VĨ DẠ NGHE ĐÀN SÁO

Ti trúc mê ly xuân dưới nguyệt
Cỏ hoa vờ vật mộng trong hương
Tràng An thú ấy ai không biết
Vỹ Dạ đêm nay khách chật đường.






HOÀNG CẦM
(1922- 2010)  


SẮP ĐẾN HUẾ

Huế thuở trước nói gì trên sóng
Sông Hương em bé bỏng ngậm ngùi
Hôm nay mây mấy phương trời
Có lừa em nổi một lời nữa không.
               
                Trên tàu Thống Nhất- 4.1993

 ĐINH PHẠM THÁI

HUẾ RIÊNG TƯ

Huế đương vui Huế chợt buồn
Đêm nào tiếng guốc khua giòn lá thu
Hỏi người, người đã đi tu
Hỏi trăng, trăng vỡ mây mù dòng xanh
Lòng sao như trái chín cành
Con chim đến mổ hót thành nỗi đau.




  

       DUY PHI 

VỚI HUÊ

Lắng tiếng gọi ta về với Huế
Sau bao năm bạc tóc mong chờ
Lại thanh thản với dòng Hương xanh biếc
Mái chèo nào không khuấy động niềm thơ.

Kìa thành quách đền đài lăng tẩm
Ta đi trong bao cặp mắt ngỡ ngàng
Ôi vẻ đẹp hoá quyền uy kỳ lạ
Giữ hồn mình níu cả nhân gian.

Chuyện cố đô mấy ngàn trang đã đọc
Sách dẫn ta đi mới nửa đoạn đường
Nay ta đến tận mắt mình kinh ngạc
Gặp xuân về, rêu đá lên hương…

                      Lăng Tự Đức - 2003




   BÀI THƠ: HUẾ, VẺ ĐẸP LÊN NGÔI
NHẠC SĨ LÂM MINH ĐỨC PHỔ NHẠC




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét