Nhà thơ
PHẠM XUÂN TRƯỜNG
Hội
viên Hội Nhà văn Việt Nam
MƯA CHŨ (*)
Tặng nghệ sĩ Trần
Thị Hương Giang
Cá rán vàng, thỏ sốt vang
Vợ con tất bật quáng quàng... còn ông
Thẳng lưng tay chống ba toong (**)
Bạn bè thơ phú nhà trong nhà ngoài
Biết là những thứ rác tai
Vợ con nín lặng nhìn ai cũng cười
“Thay vì một bữa rau tươi
Mấy khi các bác lên chơi
Bữa cơm rượu nhạt xa xôi tìm về”
Rượu vào thơ phú lê thê
Vợ con đánh vật bốn bề nồi xoong
Hưu non giờ trắng tay không
Nuôi con, nuôi cháu,
nuôi chồng làm thơ
Cổ kim cho đến bây giờ
“Lập thân tối hạ” ai ngờ là đây
Em như trăng chửa kịp đầy
Mảnh mai thân vạc cò gầy ven sông
Nhớ câu “Nhất sĩ nhì nông”
Còn tiền còn gạo còn đông bạn bè
Chí Phèo chửi thẳng... ai nghe
Nữa là thơ phú vần vè mà chi...
Em cười tiễn bọn tôi đi
Mình còn hưu sống bập bềnh
Bạn tôi tay trắng nổi nênh kiếp người
Thương chồng, thương lũ dở hơi
Em như cô Tấm giữa đời bao dung
Người ta ca tụng anh hùng
Thơ tôi nghiêng xuống
mịt mùng trầm
luân.
----
(*) Thị trấn Chũ - tỉnh Bắc Giang
(**) Cựu nghệ sĩ Trần Thái Triển bị vôi hoá
cột sống
không ngồi xuống ghế được, anh chỉ đứng
để tiếp khách.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét