NGUYỄN HIẾU
Hv Hội Nhà văn Việt Nam
Nguyễn Hiếu là nhà văn có nhiều tác phẩm hài nhất trong các nhà văn đương đại: các tiểu thuyết "Những mảnh trần gian"(1990), "Tây tây ta ta", "Chuyện cái vòi nước"( 1984- ra song song với "những ngưòi thích đùa "/ Nê xin), "Cười dành cho tất cả"; cùng với một số vở hài kịch: "Chuyện như thế thì cần phải nói" - đạo diễn Lộng Chương 1976, "Linh hồn đồng lạnh" - Nhà hát Kịch Việt Nam 2008, "Hàng rào giữa hai nhà" - nhà hát kịch Việt Nam 2011. ĐTM giới thiệu một số bài thơ vui, lỡm mà nghiêm túc của nhà văn Nguyễn Hiếu...
CÃI NHAU VỚI VỢ
BẰNG THƠ
Cái gì đã qua cứ để trôi qua
Cho dù là cánh chuồn mỏng tang
nhắc về tuổi thơ anh cô độc
Hương cau ờm ờ kể tình anh với em
Hoặc ánh nắng hanh, ánh
trăng vàng thao thức
Ngọn rau dền chồi trên nền cát
Quả ổi ngọt ngào trĩu cành bổng cành la
Đừng mượn màu quá khứ cho dù quá khứ khổ đau
Hay nặng huân chương, chiến công đừng nhắc
Trận Điên Biên trên không
hay vết đạn
thành Cửa Bắc
Cánh buồm vô tư chìm
trong sương
bay khẩu đại bác ngụy trang
Lỗi lầm hôm nay không có vàng son nào che nổi
Tiếng trẻ đói sữa kêu gào hơn mọi lời kể lể ba hoa
Mà cũng đừng nghĩ anh thích
hướng tới
tương lai mà em viện lý ngày mai
Kể viễn cảnh huy hoàng
để xoá nhoà điều anh bực bội
Anh không muốn nhưng buộc lòng phải nói
Quá khứ, tương lai cũng chỉ để hôm nay
Em hãy sống tận cùng của thực tại đắm say
Anh vẫn thế và trọn đời là thế
Bây giờ
Bây giờ
Và chỉ bây giờ.
1986 -1993
N.H
TỤNG BIA CA
Bia vào lời phải trôi ra
Hai ta cùng với bốn ta là
gì
Mây xanh thì ở trên kia
Chân trời ở mãi chân quê
xa mờ
Say rồi nói vụng thành thơ
Điều nào nhạt điều nào
thừa chẳng sao
Nghiã tình – đĩa nộm su hào
Sự đời - nước chấm lẽ nào
khác nhau
Lý sâu cùng với tóc sâu
Riêng chung, mặn ngọt biết
đâu mà lường
Ngả tư chia bốn con đường
Khoác vai nhau xô ngả
nghiêng đất trời
Tim lay, bụng nặng, nghẹn
lời
Mình, ta, hai đứa, cùng
ngồi, cùng đi
Nào uống bia.
Nào cạn bia
Buồn chung hai đứa say
chia mọi ngưòi
Lý Bạch ơi, Tố Như ơi!
Thương cho các vị, sống
thời không bia.
LỠM, TÙY HỨNG
Chao ơi, oản tháng giêng
Sao chùa làng không dâng
Vẹo tròn đầy thềm trước
giại
Khoanh chân, rung ria. Mèo
mướp
Thân cau buồn thẳng lay
lay
Chén nghiêng chập chờn say
Tay phảy quạt bắt chuồn kim
Dải yếm đào chùng
Bồng đảo gió lồng say
Nắng nhẹ trùm cây
Đẫy tay cặp bánh giầy
Nếp mùa trắng tinh con
nhộng
Váy lụa phồng buồm võng
Anh hai ngắc giọng lới lơ
Kén đang ươm tơ
Hàng đang đắt mối đành chờ
Thoi giục chân đạp gấp
Ngẩn ngơ ư ?
Khối kẻ thẫn thờ.
Sáng quá sớm 28/11/2008
N.H
UỐNG RƯỢU
DƯỚI TRỜI
Say, ừ thì là say
Uống, ừ thì là uống
Cành Hoàng Lan uốn gọng
Trăng xuệch xoạc lay lay
Mặt bạn nhòe thành ba
Tình thì co lại một
Chạm môi giải Ngân Hà
Men đắng đời hóa ngọt
Nào nâng chén lên đi
Đáy chai hồn vẫn đọng
Chuyện to nói thầm thì
Chuyện nhỏ sao cao giọng
Sáo sậu hay chim ri
Giận gì mà chao chát
Chiều nay người có đi
Đời cạn rồi đừng rót
Trót duyên ư, đừng trót
Trời xanh thủa lỡ thì
Rượu nghiêng buông từng
giọt
Sao ngày xưa chưa về
Cái hồi mình đẹp lắm
Tóc xõa xuôi eo ong
Tay mềm chờ tay nắm
Bờ cỏ mướt vai bồng
Dứt áo đi lấy chồng
Kệ ta ngồi với rượu
Chạm chén với trái hồng
Yêu xa rồi, đừng đợi
Nâng chai mời mây bay
Say, ừ thì là say …
Sáng cuối thu Kỷ Sửu
(sau sinh nhật 15/10)
N.H
LỠM CÁI SỰ ĐỜI…
Thị Mầu rỗi việc ra đê
Rủ hai Thị Kinh nái sề ra buôn
Thoạt đầu chuyện tổ chuồn chuồn
Quá trưa bàn đến nỗi buồn thế gian
Ngang mây chợt thấy một chàng
Mặt mày dài thượt nghênh ngang điếu cày
Cải ngồng, mầm giá ngẩng ngay
Một đàn con nít nửa ngày lội sông
Nên duyên con bế con bồng
Vô duyên đến nửa tấm chồng cũng suông
Chuối tây ăn cả một buồng
Mà sao cái đói ra tuồng chửa trôi
Đất xấu nặn chẳng nên nồi
Rổ rá cạp lại thì thôi cũng liều
Trăng non khuyết cả trời chiều
Lòng ngang dạ tắt mà xiêu cả hồn
Nghiêng bình đổ nước ra chuôm
Thị Mầu, Thị Kính còn hờn nữa không?
Thuyền nan cứ nghĩ thuyền rồng
Mái chèo sục mãi cho dòng nước đau
Chim sẻ làm tổ ngọn cau
Giống người làm tổ đáy sâu lòng mình.
Ngày 22/7/2010
N.H