TẢN ĐÀ
TƯƠNG TƯ
Quái lạ! Làm sao cứ nhớ nhau
Nhớ nhau đằng đẵng suốt đêm thâu
Bốn phương mây nước, người đôi ngả
Hai chữ tương tư, một gánh sầu.
1918
HẢI BẰNG
TÌNH YÊU
Ai ví em như gió trở mùa
Chập chờn cái ráng giữa mây thưa
Khi nhìn rõ nét giai nhân ấy
Tôi bỗng sa vào trận bão mưa.
TRẦN MẠNH HẢO
BUỘC
Dòng đời - con nước vèo qua
Trái tim mắc cạn trong tà áo bay
Cỏn con một sợi lông mày
Mà đem cột trái đất này vào anh
-----------------
* Thơ tứ tuyệt, rút từ Tuyển tập THƠ TÌNH VIỆT NAM THẾ KỶ XX, Tuyển chon: NGUYỄN BÙI VỢI, QUANG HUY (với sự cộng tác của TUYẾT NGA), NXB Thanh Niên, Hà Nội - 2001
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét