NT Công Tiến Thịnh quê Phú Thượng, quận Tây Hồ - Hà Nội. Kỹ sư VTĐ. Học viên khóa 3 TT
bồi dưỡng viết văn Nguyễn Du. Đã xuất bản các tập thơ: * Cúc tần xanh, 2005
* Con thuyền quên lãng, 2006 * Lặng lẽ phù sa. 2008 * Bóng tôi trên đường,
2009 * Hoa muống biển, 2011…
VƯỜN TRÊN ĐÁ
Cao nguyên đá Đồng Văn - Hà Giang
Đá nhấp nhô, nhấp nhô
Trổ đầy rừng hoa đá
Những vạt lúa, chòm ngô
Trải mảng màu chấm phá.
Người kè vườn trên đá
Gom đất làm bậc thang
Từng ô vườn be bé
Gối lưng nhau giăng hàng.
Đá hóa thân sắc chàm
Đá hóa thành màu lúa
Đá làm nên mùa màng
Nuôi bản làng, dòng giống.
Mỗi mảnh vườn trên đá
Như bàn tay giữa trời
Cứ tốt tươi bao đời.
CHỢ KHÂU VAI
Chàng trai vùng cao xuống chợ
Khô la quấn cổ, áo chàm
Vai vác khèn
Tóc duềnh bờm ngựa.
Cô gái váy xòe màu lửa
Vành khăn chông chênh
Bước chân hăm hở
Vòng tay, lắc cổ xùng xòeng.
Bạt ngàn ô tròn
Trải thềm hoa núi
Chợ Khâu Vai tươi rói
Ửng lên như chiếc cầu vồng.
Mỗi năm một lần
Con gái đến kén chồng
Con trai về kiếm vợ
Người già tìm lại bạn xưa.
Chả mấy bán mua
Ai cũng thầm một niềm mong đợi
Thế hệ trước trả nhau câu lỗi hẹn
Thế hệ này thành đôi lứa trăm năm.
Cứ thế, cứ thế...
Như ruộng bậc thang
Trỉa lúa, reo màu
Sinh sôi, tiếp nối.
A PÊNH XUỐNG CHỢ *
A Pênh năm mươi hai tuổi
Trông anh như một ông già
Quầng mắt thẫn thờ
Đi tìm bạn xưa không gặp
Hai ngày rồi, A Pênh vẫn đợi.
Em ở đâu? Ơi em ở đâu?
Sao không về, cùng nhau hát đối
Sao không về, cùng múa khèn đêm hội?
Hơi em nóng hổi
Phiên chợ năm nay
Con trai A Pênh có bạn mới
Chúng vui khấp khởi
Hẹn nhau tình tự qua đêm.
Còn A Pênh, cầm bầu rượu con trao
Lặng thầm, buồn vui uống cạn.
APênh say mềm, bước đi chuệnh choạng
Khâu Vai bóng đổ sang chiều...
Con trai bế ông đặt lên lưng ngựa
Bóng người, bóng núi liêu xiêu.
*Chợ Khâu Vai - Mèo Vạc
ĐỪNG GỌI CHỢ TÌNH
"Chợ tình Sa Pa"!
"Chợ tình Khâu Vai" - Mèo Vạc!
Cái tên
điệu đàng tự đâu bày đặt
Xa xưa ai gọi thế bao giờ.
Nào có bán mua, mà gọi "chợ tình"
Họ đến tìm bạn mình đấy chứ
Người vui,
kẻ buồn cùng say túy lúy
Có những đôi đắm đuối trong rừng
Như thể nơi này chỉ dành cho họ
Trong
cái không gian tối sầm lọ mọ
Bừng lên thứ hạnh phúc khôn cùng.
...
Xin đừng khuấy động "chợ tình"
Cứ để những gì tự nhiên vốn có
Những váy áo Mông, Dao,Tày...
Những khèn, đàn môi, kèn lá...
Cả dấu chân trần từ thuở nguyên sinh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét