NT. ĐẶNG
HUY GIANG
Hiện
có khoảng 300 người có đơn xin gia nhập Hội Nhà văn qua con đường thơ. Con số
này luôn ổn định, cho dù sau mỗi năm, thường có khoảng trên dưới 20 người trở
thành hội viên (ngành thơ). Như thế có nghĩa: Nếu năm nay rút đi khoảng 20
người, thì năm sau lại có bằng ngần ấy người được bổ sung trong danh sách chờ
Hội đồng thơ và Ban chấp hành Hội Nhà văn bỏ phiếu xét, duyệt…
Nhưng danh sách này, xét về thực
chất, vẫn là… ảo nhiều hơn thực. Nói “ảo nhiều hơn thực” là ít nhiều có cơ
sở. Thứ nhất, có khá nhiều người “xếp hàng” đã rất lâu năm, do khả năng còn
quá nhiều hạn chế nên chưa bao giờ hoặc sẽ không bao giờ lọt vào “tầm ngắm”.
Thứ hai, có khá nhiều người từ nhiều năm nay đã không còn làm thơ hoặc không
còn liên can gì đến thơ. Thứ ba, có khá nhiều người lâu nay, vì quá thờ ơ, đã
không còn nhớ việc mình làm thủ tục ngày nào. Thứ tư, cũng có một số người,
vì hoặc quá tự tin hoặc không đủ kiên trì chờ đợi, đã lặng lẽ rút lui… Cho
nên, trong danh sách 300 người nói trên, chắc chỉ có vài chục người còn mới,
còn nhiệt tình và được coi là "ứng viên" có hy vọng.
Đã nhiều năm nay, cụ thể là hai
năm nay, khi trở thành "người trong cuộc", tôi thấy chưa thấy năm
nào các ủy viên Hội đồng
thơ có một tập thơ (nộp trong hồ sơ của những người
xin gia nhập Hội Nhà văn) nào trong tay. Hầu như chúng tôi chỉ biết tên các
tập thơ này qua sự thống kê của Ban tổ chức hội viên. Căn cứ để chúng tôi bỏ
phiếu hoàn toàn phụ thuộc vào trí nhớ hoặc mối quan tâm qua sự đọc trước đó
của từng cá nhân. Việc này cũng có cái khó: Thơ của các tác giả xuất bản với
số lượng không đáng kể, lại không lưu hành rộng rãi và số người (cho dù đã là
nhà thơ) đọc nhau cũng rất ít. Tuy đã nhiều lần chúng tôi có ý kiến về việc
này, nhưng vẫn không thấy ai ra tay… khắc phục. Cho nên, nếu có một ai đó bị
một ai đó trong Hội đồng thơ bỏ sót, cũng là điều khó tránh khỏi.
Có lẽ vì lý do này mà nhà thơ
Inrasara mới có sáng kiến: Đề nghị những ai đã có đơn… nên tự chọn lấy 10 bài
thơ hay nhất của mình, trực tiếp gửi về các uỷ viên Hội đồng thơ chăng?
Ngoài 2 tập thơ đã xuất bản nộp
bởi quy định, theo tôi, Ban tổ chức hội viên khi nhận hồ sơ và lên danh sách,
cũng nên mở ngoặc thêm phần giải thưởng của từng người (nếu có). Đây cũng là
căn cứ để tính thêm điểm như kiểu tính thêm điểm cho học sinh khi thi đại
học. Có thể tính thêm số điểm từ 1 đến 2 điểm chẳng hạn cho những người đã
đoạt giải thưởng văn học ở cấp địa phương, cấp trung ương khi xét. Nếu có
phần tính thêm này, hẳn một số người sẽ có thêm lợi thế và có thêm hy vọng để
phấn đấu. Chưa kể, biết đâu nhờ có phần tính thêm này mà hệ thống giải thưởng
văn học trong nước có thể được đề cao thêm, tôn vinh thêm.
Năm nay, được biết BCH Hội Nhà văn
đã có chủ trương nâng cao chất lượng hội viên bằng cách giảm số lượng kết nạp
hội viên mới. Theo chúng tôi, việc này cũng là cần thiết và nên làm. Có người
cho rằng: Ở một chừng mực nào đó, làm thế cũng biểu hiện của sự chuyển từ cực
đoan này sang cực đoan khác. Cũng có người đặt ra câu hỏi: Thế từ nhiều năm
qua, không phải là BCH Hội nhà văn đã không để "sổng" về mặt chất
lượng một số hội viên, vậy thì sẽ phải khắc phục như thế nào? Không lẽ BCH
Hội Nhà văn lại phải tiến hành một cuộc rà soát tổng thể?
Trên đây là một số ý kiến mà tôi
rút ra được sau 2 năm tham gia Hội đồng thơ. Riêng cái gạch đầu dòng thứ 2
(không được cung cấp thơ để đọc, để làm căn cứ bỏ phiếu) làm tôi băn khoăn
mãi. Bởi vì nếu cứ "nguyễn y vân" như thế này thì những người như
tôi, chắc chắn sẽ bị biến thành "thày bói xem thơ" tự lúc nào không
hay.
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét