Trích : Chữ chạy, cỡ chữ=20

Nguyệt xuyên há dễ thâu lòng trúc / Nước chảy âu khôn xiết bóng non - NGUYỄN TRÃI

Thứ Ba, 6 tháng 11, 2012

NGUYỄN QUANG HÀ/ KHẮC NGHIỆT VÀ... LẪM LIỆT


Nhà Văn NGUYỄN QUANG HÀ


    NGUYỄN
  QUANG HÀ
     KHẮC NGHIỆT VÀ... LẪM LIỆT 

1

 

 ... Cuộc đời anh sao thật lắm nỗi đoạn trường: Tuổi hoa niên nhiều hoài bão mơ mộng thì bỗng nhiên bị “thích” vào người một cái tì vết “thành phần gia đình ”khó bề tiến thân hay gột rửa. Kết thúc cuộc chiến, rũ bụi dặm trường trở về cố hương đoàn viên với gia đình, thì người bạn đời đã có với anh hai mặt con lại chẳng chung tình. Còn nỗi buồn đau mất mát xót hận nào hơn thế nữa. Vậy mà Nguyễn Quang Hà không hề bị ngã quỵ, buông xuôi phó mặc số phận đời mình cho con tạo vần xoay thì thật là cái bản lĩnh sống trong anh đáng nể phục biết nhường nào. Cuối thế kỷ trước Nguyễn Quang Hà từng có mười sáu mười bảy năm làm biên tập viên. Rồi thêm ba bốn năm đảm trách chức Tổng Biên tập tạp chí Sông Hương công việc bù đầu, không biết anh kiếm đâu ra thời gian, sức lực mà viết được nhiều tác phẩm đến vậy. Mà Nguyễn Quang Hà đâu chỉ có viết văn, làm thơ, anh còn viết nhiều bài bút ký ca ngợi đất trời quê hương Tổ quốc, viết nhiều thiên phóng sự đấu tranh với những ngang trái cuộc đời, bất cập xã hội được dư luận quan tâm và đánh giá cao phẩm chất, bản lĩnh của người cầm bút dám nói thẳng nói thật. 


Từ trái: 
NV ĐẶNG TIẾN HUY & NV NGUYỄN QUANG HÀ
TRƯỚC NHÀ HÀNG QUÀ QUÊ  

... Nguyễn Quang Hà là người không chỉ có tấm lòng với văn chương, với cuộc đời như chúng ta đã biết, anh còn lặng lẽ làm nhiều việc tín nghĩa với những
người còn sống hay đã chết quanh mình. Với người vợ cũ đã chia tay, anh đón chị cùng đứa con riêng của chị vào Huế sinh sống cho quần tụ với các con anh.
Trong khuôn viên ngôi nhà không mấy rộng rãi bên bờ sông An Cựu nơi Nguyễn Quang Hà đang sống, anh dành ra một diện tích đủ dựng một tượng đài nho nhỏ để tưởng vọng 139 liệt sỹ Đại đội Ngô Gia Tự là đồng đội của anh hy sinh trên đất Huế...
Hơn 40 năm trước 155  giáo viên, giáo sinh miền Kinh Bắc buông bút nghiên lại quê nhà đi chiến đấu nay chỉ còn 16 người sống sót. Nguyễn Quang Hà là một trong số 16 người may mắn đó nên anh không thể đành lòng an hưởng, lặng thinh trước những người đã khuất.
Chị Võ Thị Quỳnh - Người bạn đời - Người bạn đường tận tuỵ hiền ngoan, cũng là đồng nghiệp (chị Quỳnh là một giáo viên văn chương, một hoạ sỹ) của Nguyễn Quang Hà, kể rằng: “Mỗi lần rong ruổi khắp các miền đất nước trở về nhà sống bên vợ con, hằng sớm hay mỗi chiều thường nhật, Nguyễn Quang Hà lại ra thắp nhang cúi đầu đứng  lặng trước tượng đài các liệt sĩ đại đội Ngô Gia Tự, miệng thì thầm gì đó với cõi cao xanh tịnh vắng. Rồi Nguyễn Quang Hà trở vào nhà đến ngồi nơi bàn viết bắt đầu một cuộc hành xác mới. Nguyễn Quang Hà lại viết. Viết như là sự sống của anh”. 

   (Theo Vũ Quốc Văn/ Tiềnphong)


 Bên phải: 
NV ĐOÀN VINH 
(trong nhà ĐV) 
2
 Nhà văn Nguyễn Quang Hà tên gốc là Nguyễn Mạnh Tràng, quê xã Quang Biểu, Việt Yên, Bắc Giang. Nhiều tài liệu ghi anh sinh năm 1941, nhưng anh nói: tôi sinh năm Đinh Sửu -1937. Định cư tại Thành phố Huế. Sáng nay, 6/ 11/ 2012, anh và một người bạn đồng môn là Vương Đình Trí, cùng sinh năm Đinh Sửu, hai Trâu vàng bỗng xuất hiện, đến thăm tệ xá của tôi và tệ xá nhà văn Đặng Tiến Huy. Chúng tôi cùng đi thưởng thức món bánh đúc chấm tương ở hàng Quà Quê, khách sạn Hữu Nghị. Hai vị Nguyên Tổng Biên tập (Tạp chí Sông Hương và Tạp chí Sông Thương) này khá hợp nết. Đặng Tiến Huy đã đưa hai anh Trâu vàng và tôi dạo phố, rồi lượn một vòng quanh công viên Hoàng Hoa Thám bát ngát.  Tâm sự và chụp ảnh kỷ niệm. Lại rẽ vào thăm nhà văn nhà báo “lão tướng” Đoàn Vinh. Cuộc gặp nhiều thú vị. Xin bổ sung vào bài báo trên vàì chi tiết: 


Tại Nhà hàng Quà Quê, 6/11/2012. Từ phải:
SỐ 2: NT DUY PHI - 
SỐ 4: KS- NT VƯƠNG ĐÌNH TRÍ

Nguyễn Quang Hà đã 16 năm mắc trọng bệnh,  Đi đâu, mang theo một túi thuốc viên, thuốc nước. Đêm nào cũng phải sắc thuốc để ngày mang đi uống. Trung bình, mỗi ngày chi 100 000 đồng/ tiền thuốc. Theo anh Đoàn Vinh, Năm nay Nguyễn Quang Hà thắng nhất. NQH xác nhận đúng. Từ đầu năm đến giờ, làm việc gì cũng được. Năm nay, đã in tiểu thuyết Con nợ, 300 trang; lại vừa ký hợp đồng với một nhà xuất bản, tiểu thuyết Thánh địa, 400 trang. Đầu năm, tháng Ba, anh đi Trường Sa, 10 ngày, viết kịch bản phim 20 tập. Thắng Sáu vừa rồi, sang Mỹ 21 ngày. Đi Trường Sa, đi Mỹ đều mang theo túi thuốc ... Anh cứ mải miết với công việc, chị Võ Thị Quỳnh, vợ anh, kỳ này bán được tranh, thường mỗi tháng bán được một bức tranh hoa ép, mỗi bức tranh chừng 1000 đô... Quan trọng nữa là Boong, tức Quỳnh Hương - con gái rượu của anh chị Hà - Quỳnh vừa xây dựng gia đình, hạnh phúc. 
  Sau 40 năm mê mải đi, viết, đến nay Nguyễn Quang Hà đã có 27 đầu sách xuất bản: 3 tập thơ, 9 tập truyện ngắn và ký sự, 15 tiểu thuyết. Đã viết 50 kịch bản. phim tài liệu, nghệ thuật... Bạn hữu tặng anh mấy chữ vui: sống trong hoàn cảnh khắc nghiệt, chí khí anh kiệt và tác phẩm thì hơi bị... lẫm liệt... 

  (Duy Phi / ĐTM)

CHÙM THƠ
NGUYỄN QUANG HÀ

Đến Gio Hải 
sau cơn bão số 8
 

Xóm Tân Lợi, Thôn 3, Thôn 4, Thôn 5
đang đêm sóng thần ập vào
418 ngôi nhà bị cuốn đi, mất tích
2.300 người lang thang
đi trên đất cũ làng xưa
chỉ thấy cát và cát
mắt vu vơ không hồn
ván nát thuyền ai đây?
manh lưới nhà ai đây?
gạo cứu trợ không có nồi nấu
áo rách không có kim may
bới đất đồi tìm nước ngọt
cầm hơi qua ngày
nhìn nhau, nhìn trời, nhìn đất
bần thần ngơ ngác đôi tay
tôi nhìn ra biển khơi xa
biển xanh biêng biếc
vẫn sóng bạc đầu
vẫn hải âu bay
như không hề có bão
như không hề có giông
như không hề có sóng thần chi hết cả
bỗng tôi giật mình
nhận ra
mặt biển đêm qua, và, mặt biển bây giờ
rõ ràng bão giông là có thật
biển xanh là có thật
ôi chẳng lẽ lại là có thật
chẳng lẽ lại là của chính đại dương!

 
                      

 
Mùa thu ở Huế

Nắng vàng như trái chín
Tôi như đi trong mơ
Mưa bỗng sập bất ngờ
Bay nghiêng trong màu nắng

Dòng sông Hương lặng sóng
Lá vàng rơi rụt rè
Hơi đất như sương đục
Mắc trên cây bồ đề

Quán rượu nếp bên lề
Giọt tranh rơi tong tả
Nắng mùa thu óng ả
Vẫn vàng khung trời mưa

Tôi đứng sững giữa đường
Mắt ngó nhìn ngơ ngác
Áo quần đều sũng nước
Cứ ngỡ còn đang mơ

Nhắn ai về thăm Huế
Mùa thu, mang áo mưa.

                    


Khúc xạ

     
Tặng Đ.

Những đứa con tôi
Xúm quanh
Chiếc thước khúc xạ bằng pha lê năm cạnh
Chúng ngơ ngác nhìn những tia mặt trời
Bị bẻ gẫy tan từng mảnh
Tung ra bẩy sắc cầu vồng





Tia mặt trời hình thẳng
Đường cuộc đời hình cong
Nối tấm lòng với những tấm lòng
Là con đường chân thật

Đường chân thật như bị bom băm nát
Khi mắt dùng khúc xạ để nhìn nhau.

                 
                              

NQH 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét