Trích : Chữ chạy, cỡ chữ=20

Nguyệt xuyên há dễ thâu lòng trúc / Nước chảy âu khôn xiết bóng non - NGUYỄN TRÃI

Thứ Tư, 7 tháng 11, 2012

HÀ CỪ/ PHỤC CHẾ, MỘT CHIỀU ẢO GIÁC...




HÀ CỪ
Hv Hội Nhà văn Việt Nam
 
NT Hà Cừ quê Hải Dương. Từng dạy học, làm Tổng Biên tập báo Hải Dương. Đã xuất bản các tập thơ: * Những nẻo đường thơ/ 1997 * Gió chân mây/ 1998 * Thơ những ngày xa/ 2003 * Dòng sông năm tháng/ 2005 * Thăm thẳm cõi người/ 2008 * Những dòng sông cùng chảy (chung)/ 2010 * Dấu chân trong cỏ/ 2010...  

PHỤC CHẾ

Bạn tôi
Cả đời đi phục chế
Bằng đôi bàn tay tài hoa
Làm sống lại những đền đài, miếu mạo
Nh­ững lăng tẩm bao triều vua
Làm sống lại cả những con nghê đá
Suốt đời cười trong mưa nắng ngô nghê…


Bạn tôi
Cả đời đi phục chế
Nhưng đành bất lực
Không phục chế được niềm tin một thời quá vãng
Không phục chế được tiếng cười trong veo
                                                     môt thời lãng mạn
Không thể phục chế được tuổi xuân của chính mình !
Huế, 5 – 2011

     

MỘT CHIỀU 
ẢO GIÁC

Chiều nay như thể chiều nào
Nắng hong tơ nõn buộc vào hồn ta

Thời gian đâu dám xa hoa
Phút giây tằn tiện bước qua đời người
Chiều nay gió đổ về trời
Gió dào dạt gió như hồi xưa xa
Nắng chừng nhuộm thắm sắc hoa
Hàng mi dâm dấp nhập nhòa hàng mi
Mây chiều lẻ bóng vu quy
Một ngôi sao sớm từ bi cuối trời…

Giọt lành lẳng lặng rơi rơi
Trong chiều ảo giác giữa vời vợi ta !
Chiều thu, -2011



 THU CÚC

Năm qua đi, tháng qua đi
Vẫn bông cúc trắng nhu mì cúc ơi !
Mảnh mai dìu dịu bên trời
Thảo thơm hoa tự nói lời phồn sinh
Trời cao nắng cũng đa tình
Dòng sông thì biếc nhuộm mình thành thu
Chân mây ngờm ngợp sa mù
Cúc ngời ngợi trắng vẫn ru nắng vàng
Vẫn hương thơm dịu thơm dàng
Vẫn vô tư trắng rỡ ràng ngày thu...

Cõi nào là cõi phù du
Riêng hoa vẫn trắng chân tu giữa trời.

                          THƠ VUI
                    NGÀY NẰM VIỆN

                          Mắc bệnh gì không mắc
                          Mắc “ suy thoái toàn thân”*
                          Cả ngày chỉ thấy nhọc
                          Không muốn rờ tay chân

                          “Các cơ quan đoàn thể”
                          Cùng thi nhau rã rời
                          Con ruồi không buồn đuổi
                          Còn nói gì…Giời ơi !

                          Đã từng nằm băng ca
                          Đã từng trên giường đẩy
                          Như trẻ con tập lẫy
                          Mỗi khi muốn trở mình…

                          Đã có thời vung vinh
                          Đã có thời xúng xính
                          Nhìn trời bằng cái vung
                          Lại có người cung kính !

                          Bây giờ đủ thứ bệnh
                          Bệnh nảo như bệnh nào
                          Chúng đua nhau quậy phá
                          Làm cho mình lao đao

                          Ừ thì tại đất cao
                          Ừ thì tại trời thấp
                           Tại bao nhiêu bất cập
                           Cả một thời tào lao…

                          Bây giờ dù lao đao
                          Bây giờ dù nhức buốt
                          Nếu có chuyến “ tàu suốt”
                          Là ta đi theo cùng.

                                                           16 – 8 – 2011      
                                                (*) Lần đầu tiên, hơn 20 ngày ốm nằm 
                                                Viện Đa khoa tỉnh và Bạch Mai (HN).


ĐỢI NGÀY XUÂN

Dòng sông năm tháng trôi vèo
Buồn vui một cõi về theo cuối dòng

Có người thả đục vào trong
Có người thả nhớ vào mong vào chờ

Có người thả tỉnh vào mơ
Lặng nghe chim hót mà chờ ngày xuân.

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét