TRẦN ANH TRANG
Nhà thơ Trần Anh Trang tên thật là Trần Đức Trang. Sinh
năm: 1946. Nơi sinh và hiện đang sống tại Thành phố Bắc Ninh. Hội viên: Hội Nhà văn Việt Nam, Hội Nhà báo VN, từng làm Chủ tịch Hội Hội VHNT Bắc Ninh, Tổng Biên tập Tạp chí Người Kinh Bắc...
Những tập thơ đã xuất bản:
* Miền quê Quan họ, 4 tác giả (1980)
* Đi giữa mùa xuân (1985)
*
Người ơi, người ở (Tuyển chọ thơ)
* Những dũng sụng vẫn chảy (2008)
NGÔ THÌ NHẬM
Bao nhiêu bia đá qua năm
tháng
Hưng phế, đầy vơi bụi
phủ mờ
Một trận đòn thù thân
tóe máu
Buốt giữa long người. Đỏ
trang thơ...
NHỚ CHỊ
VÂN ĐÀI
Những ngả đường xanh
trong gió xanh
Xanh, xanh đồi giẻ nắng giăng
mành
Ai đi đâu đó. Cười vui
quá
Nhớ chỉ giùm tôi: Chợ Rừng Quanh.
BỐ HẠ
Thị trấn như đảo nổi
Hai đầu hai cầu treo
Để mỗi lần về ngoại
Mấy lần em vịn theo
1970
NƠI GẶP GỠ
Nơi gặp gỡ là gốc đa xưa
cũ
Là sân chùa vắng vẻ ít
người qua
Nơi tĩnh lặng nghìn năm
rêu phủ
Nhưng với lòng mình lại
nở hoa!
KHÔNG ĐỀ
Anh ơi, đừng khen em đẹp
Sớm mưa, chiều nắng
chóng tàn
Anh ơi, đừng khen em đẹp
Thời gian cơn lốc phũ
phàng
Những gì đã qua, đã qua
Thì chẳng bao giờ dừng
lại
Những gì đã còn ở lại
Thì chẳng bao giờ qua đi!
SÔNG THƯƠNG
Đỏ đôi bờ hoa gạo
Cháy trong lòng tiếng
chim
Ôi, đôi dòng trong đục
Suốt đời ta kiếm tìm
Gần như tiếng sóng vỗ
Xa như tiếng thở dài
Một nụ cười rạng rỡ
Hẹn lòng không đơn sai.
2002
NHỚ
LÝ CHIÊU HOÀNG
Kể làm chi ngai vàng
Kể làm chi điện ngọc
Có bền đâu quyền lực
Bao đế vương lụi tàn
Rừng Báng cũng chẳng
còn
Rừng Sặt cũng đã hết
Sông Tiêu Tương cạn dòng
Chỉ còn trong câu hát
Tám đời vua thịnh trị
Cũng bay vèo thời gian
Bao mưu ma chước quỷ
Tự nhiên rồi cũng tan
Chấm dứt một vương triều
Lại có vương triều mới
Chỉ có một tình yêu
Nối liền hai triều đại
Có ai ngờ con trẻ
Té nước đùa cho nhau
Thành cơn mưa mát mẻ
Lấp lánh muôn đời sau..
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét