TẦN
THẮNG
Tên khai sinh: Nguyễn Ngọc Tấn, quê Phố Thắng, Hiệp Hòa, Bắc Giang. Nhiều năm trong Trường Sơn khói lửa. Hiện ở tại Hà Nội. ĐTM giới thiệu chùm thơ rút từ tập thơ Nỗi riêng, vừa xuất bản quý III- 2012.
CHÂN
TRỜI
Tuổi
trẻ ta, những ước mơ phiêu dạt
Nhìn
bốn phương đều vướng chân trời
Chân
giục bước để thỏa lòng tầm mắt
Thả
hồn mình vào cõi xa xôi.
Đi
đến độ sức cùng lực cạn
Đường
chân trời xa lại càng xa
Gặp
chân trời ngay dưới chân ta.
PHỐ
NGUYÊN HỒNG...
Dắt con chơi phố Nguyên Hồng
Con
rằng: Cụ ấy còn không trên đời?
Lặng
nhìn xe cộ ngược xuôi
Lại
nhìn xấp ngửa mặt người bán mua
Bỗng
dưng trời đổ cơn mưa
Con
ơi, trời khóc người vừa nhắc tên.
Một
đời khinh thói bon chen
Trang
văn khóc kẻ nghèo hèn đớn đau
Cụ
còn sống với mai sau
Về
bên nước mắt, ở đâu phố này!
TRỜI
MƯA
UỐNG RƯỢU
UỐNG RƯỢU
Trời mưa uống rượu cùng em
Bạn
bè xa vắng nỗi niềm ưu tư
Lục
tuần, tuổi đã ngất ngư
Tháng
năm ta sống hình như hão huyền
Gót
chân lội khắp trăm miền
Giang
sơn, lý tưởng... bạc tiền nhẹ không
Trên
trời dưới biển mênh mông
Nhắc
chuyện cơm áo là lòng gai gai.
Ta
vì
Vì
ai, ai hay
Tạ
lòng
Cạn
chén rượu cay vì mình.
Vợ
cười chén rượu lung linh
“Mai
rồi bệ hạ vi hành nữa thôi?”.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét