Trích : Chữ chạy, cỡ chữ=20

Nguyệt xuyên há dễ thâu lòng trúc / Nước chảy âu khôn xiết bóng non - NGUYỄN TRÃI

Thứ Bảy, 7 tháng 7, 2012

THƠ VŨ MẠNH QUANG / ĐƯỜNG VỀ CÁCH MỘT QUÃNG MÂY...










VŨ MẠNH QUANG
(Thành phố Nam Định)  
  






ĐƯỜNG VỀ
CÁCH MỘT QUÃNG MÂY

Máy bay sắp hạ cánh rồi
Dưới kia có mẹ đang ngồi đón con
Tha hương mười mấy năm tròn
Sao mươi phút cuối vẫn còn thấy lâu

Trái trăng vàng chín trên đầu
Nhớ thương bóng Mẹ dãi dầu chợ đông
Tóc người hay đám mây bông
Bay lên dắt tự đường không con về

Còn năm phút nữa...dài ghê
Dòng sông lấp lánh, miền quê kia rồi
Nhớ khi trốn Mẹ tập bơi
Trưa câu cá chẳng cắn mồi vẫn say

Đường về cách một quãng mây
Trách lòng sao nỡ tháng ngày xa xôi
Lâng lâng hồn chạm đất rồi
Mắt rơm rớm gọi: Mẹ ơi! Con về!
 





VƯỜN TƯỢNG ĐÊM MƯA

Những pho tượng thức thâu đêm
Dưới chân cỏ đã xanh mềm ước ao

Roi mưa ơi!... Nhẹ thôi nào!...
Kẻo đau thêm những ngọt ngào... đường cong

Ngực trần tượng có rét không?
Để ai qua cũng thấy lòng xôn xao

Tưởng rằng đá chẳng nói đâu
Bỗng nghe thánh thót từng câu... ngọc ngà...
 







CHÀO HƯƠNG THƠM!

Bạn khôn để vợ đi Tây
Mong cho no ấm những ngày mai sau
Nhớ bông hồng thắm phương nào
Lâu lâu lại gọi điện chào hương thơm!

Tôi khờ tôi dại tôi không...
Đói no chi cũng chỉ mong xum vầy
Rủ tôi đi chén thịt cầy
Cạn chai bạn bảo: Cậu này sướng hơn!

Động viên bạn cố đừng buồn
Trời Tây Trăng lạnh vẫn tròn... bạn ơi!

VMQ



1 nhận xét: