Trích : Chữ chạy, cỡ chữ=20

Nguyệt xuyên há dễ thâu lòng trúc / Nước chảy âu khôn xiết bóng non - NGUYỄN TRÃI

Thứ Sáu, 12 tháng 8, 2011

* NGUYỄN PHAN HÁCH, CHÙM THƠ VỀ SÔNG THƯƠNG SÔNG LỤC




NT NGUYỄN PHAN HÁCH ĐƯỢC SINH VIÊN NGƯỠNG MỘ 
                                                                             

 NGUYỄN PHAN HÁCH 


    Sinh năm 1944, quê Mão Điền, Thuận Thành, Bắc Ninh, thường trú tại Hà Nội. Từng dạy học, biên tập viên thơ Tuần báo Văn nghệ. Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam. Tổng Biên tập, Giám đốc Nhà xuất bản Hội Nhà văn, đang làm Tổng Biên tập Nhà xuất bản Dân Trí.  
   Đã xuất bản các tập thơ: Người quen của em (1982), Hoa sữa (Nxb Hội Nhà văn, 2000), Vô tình (Nxb Hội Nhà văn, 2007) & 7 tập truyện ngắn, 4 cuốn tiểu thuyết... 
ĐTM giới thiệu chùm thơ của Nhà thơ Nguyễn Phan Hách về miền quê sông Thương, sông Lục.    


SÔNG THƯƠNG

Nhà anh bên ấy,  bờ nước đục
Nhà em bên này ,nước biếc trong
Con sông Thương hòa chẩy đôi dòng
Như cuộc đời buồn vui hai mặt
Anh ra bến nhìn sang bờ cát
Thấy em đang ngắm sóng soi gương
Sông hiền lành chỉ có nhớ và thương
Nước tươi mát chẳng làm gì ai cả
Sao chiến tranh từ nơi nào xa lạ
Cứ về đây ụp xuống dòng Thương
Suốt một thời nước vỡ mặt gương
Bom Mỹ thả chòng chành con sóng
Sông Thương chẩy oằn mình đau đớn
Em và anh cũng phải chia lìa
Khoác màu xanh áo lính, anh đi
Em ở lại với phù sa bến bãi
Anh ra đi mà không trở lại
Sông Thương giờ chỉ có mình em
Chiếc thuyền con trên sóng ru êm
Mà dưới đáy thét gầm bão tố
Cuộc đời trôi, cánh buồm theo gió
Sóng bạc đầu và tóc phôi pha
Em với sông thầm thĩ chuyện trò
Sóng xoa dịu nỗi niềm đau đớn
Em cô đơn giữa dòng nước cuốn
Bỗng giật mình như anh hóa thành sông
Chính anh là sông Thương xanh trong
Đang ve vuốt bờ vai em ấm lạnh
Em tắm trong dòng anh lấp lánh
Anh ôm em mát rượi trăng rằm
Sông Thương ơi chẩy đến ngàn năm
Dào dạt mãi chuyện tình hai đứa
                        12-12-2010


                  THỊ XÃ THỜI SƠ TÁN

Thị xã nhỏ nhớ thời sơ tán
Bom ì ầm sau phía chân mây
Người đạp xe, áo phòng không vội vã
Chim sẻ về bậu cửa xập xoè bay.

Dòng phấn trắng cửa nhà ai ghi vội,
Mẹ nhắn con nơi sơ tán làng xa
Chồng nhắn vợ hòm thư mặt trận
Đêm hành quân khuya khoắt qua nhà.

Đường đá cũ lên rêu quá khứ
Nắng buồn bay dọc phố lang thang
Hoa giấy ban công không sợ bom, vẫn nở
Heo may về se sẽ lá vàng.

Cửa nhà ai rỉ hoen ổ khoá
Cuộc chiến này chắc sẽ còn lâu
Bài hát cũ vẳng về bên hiên vắng
Tuổi vào đời lãng mạn giờ đâu.

Em phải lớn với tháng năm xa cách
Đành bỏ quên thị xã mộng mơ
Hoa sữa đêm, đếm từng tiếng súng
Bầy sẻ hoang bên cửa ngóng chờ.
25/5/2011

SÔNG LỤC NÚI HUYỀN

Tôi lại về sông Lục núi Huyền
Vơ vẩn dạo trên đồi cỏ biếc
Người con gái tình đầu xinh đẹp
Tôi đi tìm ,em giờ ở đâu
Dòng sông xưa nào có quên nhau
Em ra tắm trưa hè chói nắng
Đôi vai trần nhô lên sáng trắng
Núi Huyền nghiêng soi bóng bên mình
Sông thủy chung mà người bội tình
Cỏ vẫn xanh tóc người đã bạc
Tình đầu như gió bay tan tác
Tiếng chim đồi đùa cợt trêu ngươi
Tôi lại về sông Lục núi Huyền ơi
Vục nước uống vị ngày xưa trong mát
Lời thề bồi pha vào chua chát
Em có tin mình trở lại tuổi thơ
Tình trong veo, dịu ngọt mộng mơ
Như sông Lục nước nguồn xanh ngắt
Đời với ta ,sao mà se sắt
Tại vì anh hay tại vì em
Muộn quá rồi đừng nói gì thêm
Gió hái bay  đi những lời bội ước
Em vẫn ở đây bên dòng nước biếc
Giữa đồi xanh bát ngát chân trời
Nhưng anh không tìm được nữa rồi
Mê cung cuộc đời làm ta lạc lối
Anh muốn hỏi hãy ra sông hỏi
Sợ câu trả lời là tiếng gầm vang…
Chiều nay tôi đi giữa nắng vàng
Của sông Lục núi Huyền cổ tích
           
                             24-7-2010


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét