Lầu Hoàng Hạc thế kỷ 19
THÔI HIỆU
Trong " Toàn Đường Thi" ( gồm42.863 bài thơ của 2520 Thi sĩ đời Đường)-Nếu chỉ lấy 1 bài thơ tiêu biểu thì chắc là ai cũng chọn đó là "Hoàng Hạc Lâu" cuả Thôi Hiệu ?Thôi Hiệu ( ?-754) người Bịện Châu ( Khai Phong-Hà nam) đỗ Tiến sĩ năm Khai nguyên 13 (725) làm Quan tới chức Tư huân viên ngoại lang,hàm tứ phẩm (cỡ Vụ phó ngày nay ). Ông tính lãng mạn, thơ diễm lệ.
Hoàng Hạc Lâu
Tích nhân dĩ thừa hoàng hạc khứ,
Thử địa không dư Hoàng Hạc Lâu.
Hoàng hạc nhất khứ bất phục phản,
Bạch vân thiên tải không du du.
Tình xuyên lịch lịch Hán Dương thụ,
Phương thảo thê thê Anh Vũ châu.
Nhật mộ hương quan hà xứ thị,
1.Bản dịch của Tùng Vân Nguyễn Đôn Phục(Nam Phong tạp chí - năm 1923)
Người tiên xưa cưỡi Hạc vàng cút,Ở đây chi những lầu hạc trơ.Hạc Vàng đã cút chẳng về nữa,Mây trắng nghìn năm còn phất phơ.Sông bạc Hán Dương cây xát xát,Cỏ lên Anh Vũ bãi xa xa.Ngày chiều làng cũ đâu chăng tá?Mây nước trên sông khách thẫn thờ.
Đây là bản dịch khá chối tai (rất trúc trắc) nhưng khá công phu, khá già tay (túc Nho) ; công phu ở chỗ : theo sát nhạc điệu của nguyên tác, sát cả ở những chỗ sai niêm, thất luật.
2. Bản dịch của Tản ĐàIn ở tạp chí Ngày Nay số 80 , ngày 10-10-1937
Hạc vàng ai cưỡi đi đâu? Mà đây Hoàng Hạc riêng lầu còn trơ Hạc vàng đi mất từ xưa Nghìn năm mây trắng bây giờ còn bay Hán Dương sông tạnh cây bày Bãi xa Anh Vũ xanh dầy cỏ non Quê hương khuất bóng hoàng hôn Trên sông khói sóng cho buồn lòng ai |
Đây là một bản dịch tài hoa, bay bướm nhẹ nhàng, văn chương trầm bổng theo cung điệu lục bát (đượm hồn dân tộc).
3. Bản dịch của Vũ Hoàng Chương
Xưa Hạc Vàng bay vút bóng người,Nay lầu Hoàng Hạc chút thơm rơi.Vàng tung cánh hạc đi đi mãi,Trắng một màu mây vạn vạn đời.Cây bến Hán Dương còn nắng chiếu,Cỏ bờ Anh Vũ chẳng ai chơi.Gần xa, chiều xuống, đâu quê quán?Đừng giục cơn sầu nữa sóng ơi!
NGUYỄN KHÔIsưu tầm, giới thiệu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét