Bé MI LÔ, tức NGUYỄN DUY BẮC
mười bốn tháng tuổi.
----------------------------------------------------------------------------------------------
VƯỜN QUÊ
Quả thị
nhớ chị Tấm xưa
Ai đong nước ngọt
trái dừa treo cao?
Nắng đào
ươm ruột ổi đào
Tôm bưởi
chẳng nhảy lao xao bao giờ.
Đèn lồng
quả khế đung đưa
Trái na mở mắt
lơ ngơ nhìn trời.
Mít thơm
gai cũng ngọt lời
Giàn nho no mọng
tím tươi từng chùm.
Em đi
nhẹ bước trong vườn
Lắng nghe muôn nẻo
sắc hương thầm thì...
THẦY ĐỒ CÓC
Thầy Cóc giỏi nhất thế gian
Năm xưa thầy được vua ban áo sồi
Lớp thầy dạy thật là vui
Nòng nọc hỏi: Sẽ đứt đuôi khi nào?
ẾCH lo rơi đáy giếng sâu
Cóc con ấp úng: Sao đầu chấm vôi?
Thầy rằng:
Ta cậu Ông Trời *
Học đi
rồi sẽ qua thời uôm oam...
D.P
-------------------------
* Trong bài có sử dụng các thành ngữ: Con cóc là cậu ông trời - Nòng nọc đứt đuôi - Đầu cóc bôi vôi - Ếch ngồi đáy giếng...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét