Trích : Chữ chạy, cỡ chữ=20

Nguyệt xuyên há dễ thâu lòng trúc / Nước chảy âu khôn xiết bóng non - NGUYỄN TRÃI

Thứ Tư, 6 tháng 7, 2011

* THƠ PHẠM TRỌNG THANH (NAM ĐỊNH)

                                                                 


     Ảnh chụp tại trang viên Sông Ngọc năm 2000.
                                  Từ trái sang:                              
           *  NT ĐOÀN VĂN CỪ (1913-2004)       
           *  NT PHẠM TRỌNG THANH               

   
     Nhà thơ
   PHẠM TRỌNG THANH



     Sinh ngày 27-8-1942. Quê quán: Thôn Ngọc Tỉnh, thị trấn Xuân Trường, huyện Xuân Trường, tỉnh Nam Định. Thường trú: Thành phố Nam Định.Nhiều năm công tác tại Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh: Thư ký Toà soạn tạp chí Văn nghệ Hà Nam Ninh, Trưởng Bộ môn Thơ, Uỷ viên Thường trực Hội...
Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam.
       Đã in riêng 6 tập thơ: Mùa hạ đi tìm, Lá bay, Gió trầm, Thác trời, Tứ tuyệt đường trường, Thơ Phạm Trọng Thanh... & một tập bút ký chân dung  Thức cùng trang viết (2008). Tham gia biên soạn 12 tuyển tập văn học nghệ thuật của tỉnh. Đã nhận 6 giải thưởng thơ của tỉnh và trung ương… ĐTM giới thiệu chùm thơ rút từ tập mới nhất Thơ PHẠM TRỌNG THANH, NXB Hội Nhà văn - 2011.  


CÂY CÓI TRONG NHÀ

Ngỡ như trở lại ngày thơ ấy
Lời ru êm trong hơi ấm cỏ cây
Dàn go ơi, đừng ngập ngừng như vậy
Vì mẹ tôi cũng dệt thế này.

Năm tháng xa còn nhiều thương mến nữa
Ngồi với nhau xởi lởi xóm làng ta
Từ lá chiếu một đêm nằm năm ở
Sao tôi quên cây cói trong nhà.

Người lặn lội đầu mom cuối bãi
Đay hoa vàng cói chín vàng hoa
Con đường giăng giăng vùng đay vùng cói
Có lần nào tôi lơ đãng đi qua.

Xin đón nhận những gì thân thiết nữa
Đâu chiếc go xưa tay mẹ mỏi rời
Em ngồi dệt với cánh buồm cửa bể
Hẳn không ngờ em dệt tuổi thơ tôi!

                                        1985

TIẾNG TRỞ TRỜI

Em bước chậm chậm
vầng trán tóc phai
sợi bạc se lòng.

Cánh chim phương bắc
ùa dạt mây chì đổi sắc
bậc bậc cầu thang
đau nhức.

Em bước
đầu gối chớm run
 như ngày xưa tránh bom
bàn chân nhỏ
né từng mảnh sắc
trao sang tuổi trẻ
ánh xinh nét cười.

Trở trăn mặt đất
tiếng tách vỏ hạt già
lao xao hàng cây trút lá
tiếng vặn mình dòng sông xa
ngày hai ta
               đang trôi
                            như nước…


                                                                            
                                                                              
                                                      NT PHẠM TRỌNG THANH
                                   BÊN THÁP BÁNH ÍT- BÌNH ĐỊNH . Ảnh: 28.4.2011




TRĂM NĂM CÒN ĐÓ

                        Tưởng nhớ tác giả
                    CUNG OÁN NGÂM KHÚC
            Ôn Như Hầu Nguyễn Gia Thiều

Cỏ bền trải lối nhân gian
Đâu đây bờ liễu gò hoang mộ người.
Trăm năm còn có… mà thôi *
Dế giun vương giả đôi hồi dưới kia!

Người thơ còn nẻo đi về
Khói hương Kinh Bắc chiều quê Thuận Thành.
Tây Hồ đầy chén trời xanh
Đoá lê ướt cánh nghiêng cành trăng rơi.

Phấn hờn lệ ố tàn hơi
Khúc ngâm đau tiếng ơ hời cầm xoang.
Cửa triều nhạt bóng triều quan
Bức tranh vân cẩu xô ngang ráng chiều.

Phải đâu kỳ ngộ Giáng Kiều
Lãnh cung bạc phận bao nhiêu má đào.
Mờ mờ nhân ảnh thôi, xao **
Bút Ôn Như nét tiêu tao thảm sầu.

Trăm năm kìa nấm cổ khâu
Người xưa giũ bụi công hầu mà đi
Hoàng thành thương kiếp cung phi
Trang thơ còn đứng xanh rì cỏ sương.

                                          P.T.T  
                                          1998

----------
* Trăm năm còn có gì đâu/ Chẳng qua một nấm cổ khâu xanh rì (Cung oán ngâm khúc).
** Thôi, xao: đẩy, gõ.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét