Trích : Chữ chạy, cỡ chữ=20

Nguyệt xuyên há dễ thâu lòng trúc / Nước chảy âu khôn xiết bóng non - NGUYỄN TRÃI

Thứ Bảy, 16 tháng 6, 2012

NHỚ NHÀ NGHIÊN CỨU VĂN HỌC DÂN GIAN TRẦN VIỆT KỈNH





TRẦN VIỆT KỈNH
(1950 - 2006) 


Ông quê: Quảng Điền, Thừa Thiên - Huế. Nhiều năm ở Nha Trang – Khánh Hòa. Hội viên: Hội VHNT Khánh Hòa, Hội Văn nghệ Dân gian Việt Nam. Đã xuất bản một số công trình nghiên cứu: Thơ ca dân gian Phú Khánh (1982), Truyện cổ dân gian Phú Khánh (1985), Đất nước con người Khánh Hòa(1989), Nữ thần Pô - na - ga (1990) & tập thơ Lửa và Đất...
Sinh thời, ông quan hệ thân thiết với một số bạn hữu Bắc Giang, có làm bài thơ PHỐ TRUNG DU, đã in trong tuyển THƠ BẮC GIANG THẾ KỶ XX, Nxb Hội Nhà văn- 2002. Ngày ông khuất (16/6), mới đấy đã 6 năm, thay cho nén nhang tưởng nhớ, ĐTM giới thiệu một chùm thơ của ông, trong đó có bài thơ Phố Trung du.  




HÌNH ẢNH NHA TRANG



 MƯA XUÂN PHỐ BIỂN 


Mưa rắc bụi đường xuân
Hoa ô xòe màu sắc
Khoảng trời tròn ấm áp
Hai mái đầu che nghiêng


Bên thềm xanh lục địa
Biển xanh dâng sóng tình
Thấp thoáng chùm hoa sóng
Nở mãi ở cuối ghềnh.


Giọt mưa nào trên má
Môi em bỗng thoáng cười
Bởi mùa xuân đẹp quá
Đời vui cứ nhân đôi.





SA PA


MƯA CHIỀU SA PA 

Sa Pa phố nhỏ, mưa chiều 
Cho tôi sâu lắng bao điều, người ơi!
Sương mờ phủ khắp nơi nơi
Bạc đầu, thông đứng giữa trời hiên ngang
Mưa trên phố núi giăng màn
Đỉnh Hàm Rồng vẫn mơ màng trong mây
Rượu San Lùng uống vừa say
Gái Dao xuống núi gùi đầy chợ phiên
Chợ tình ai thức thâu đêm
Tiếng khèn Mông vẳng bên triền núi xa
Mưa chiều phố nhỏ Sa Pa
Một mình ta
                  Một mình ta.
                                      Mưa chiều... 
                                         
                                          26-7-2002
                  



SÔNG THƯƠNG 



PHỐ TRUNG DU

               KT nhà thơ DP

Phố sớm Trung du sương mờ giăng giăng
Tiếng rao bán hàng rong như một làn mây mỏng
Vắt ngang hai đầu ngõ hẻm
Giọng ngân cao tận cuối những con đường.

Chợ Thương họp để chờ người thương
Em buôn bán, em cắm sào đứng đợi?
Con sông Thương mùa nào cũng vậy
Ngược xuôi tất tả những con thuyền.

Tôi cùng bạn bước trên hè phố lặng im
Phố sớm Trung du còn đang ngái ngủ
Hàng bánh cuốn nóng bên đường
bếp lò than cháy đỏ
Ngọt lời mời đặc sản quê hương...

Ta nhớ sao những con đường phố cũ
Nơi ngôi nhà mở cửa hướng bờ sông
Nhà văn già bên bàn khuya ngồi viết
Ánh đèn đêm cũng đủ ấm lòng.

Xin một lần trở lại phố Trung du
Nơi lúng liếng đôi mắt người Kinh Bắc
Nơi ta gặp những “sĩ phu Bắc Hà” thứ thiệt
Trong văn chương và thương mến bạn bè.

                                                  Bắc Giang 12- 2001
                                                  Nha Trang 1- 2002
                                                               T.V.K


1 nhận xét: