Trích : Chữ chạy, cỡ chữ=20

Nguyệt xuyên há dễ thâu lòng trúc / Nước chảy âu khôn xiết bóng non - NGUYỄN TRÃI

Chủ Nhật, 24 tháng 6, 2012

NGUYỄN KHÔI: TRƯA MƯỜNG ẢNG, NGÕ NHỎ...




NGUYỄN KHÔI


NT Nguyễn Khôi quê Từ Sơn, Bắc Ninh, rể xứ Thái (Sơn La), hiện ở phố Vọng- Hà Nội. Hội Viên Hội Nhà Văn Hà Nội .Đã xuất bản các tập thơ: Trai Đình Bảng (1995, 2000), Gửi Mường Bản xa xăm (1998), Trưa rừng ấy (thơ tứ tuyệt 100 bài, 2005), Chiều Phố Vọng (2011) & Một số tập biên khảo: Bắc ninh thi thoại, Cổ Pháp cố sự… Dịch thuật: Sống chụ son sao (tiễn dặn người yêu)- truyện thơ dân tộc Thái, Tiếng hát làm dâu (dân ca Hmômg)…  



TRƯA MƯỜNG ẢNG

Trưa Mường Ảng cam vàng và lúa chín  
Về Sơn La còn ghé viếng bạn xưa  
Nắng như cả khoảng trời tây đổ xuống  
Một màu vàng no ấm ngập trời trưa.  

Ai đó hát ngất ngư Phố Bản  
Lũ nghé tơ nhảy giỡn rộn bờ khe  
Ngọn gió quẩn thổi tung viền váy đỏ  
Làm ngả nghiêng lơi lả cánh rừng tre.  


 


Suối như nghỉ chỉ tiếng gà tao tác  
Ai đó ra bến tắm thả hạc vàng  
Thả cả tiếng đàn môi sang xứ khác  
Trời Điện Biên mây trắng lang thang...  

Chẳng ai nói...nghe thầm thì từ đất  
Tình thoảng qua... chất ngất tựa Pha Đin  
Trưa Mường Ảng hồn nhiên và hoang ngát  
Một tiếng lòng thao thiết... phải không em?


NGƯỜI H’MÔNG

Như con ngựa phi trên đỉnh núi  
Chân người H’mông không biết mỏi bao giờ;  
Như con Gấu ở đầu ngọn suối  
Nhà người H’mông ở giữa sương mù;  
Như mật trời cất trong hang tối  
Đời người H’mông xưa bếp lửa âm u.  

Đã đi cày phải cày lật đất  
Đã đi săn phải bắn được Nai  
Đã đi chợ phải ăn"thắng cố"  
Đã yêu ai phải "cướp" được ai  
Đã đi học phải hay con chữ  
đi đó đây  
kể cả nước ngoài.  
Cãi lý với người H’mông phải mệt  
một ông Đồ Nghệ hoá thành hai.  



 SA PA




Người H’mông mình hiên ngang lắm chứ  
vai đeo "lù cở"  
tay súng dài...  
Đã trèo dốc  
đá tai mèo phải vỡ  
Đã xay ngô thành bột mới thôi  
Tay kéo bễ khoan nòng súng thép  
Rèn lưỡi gươm chẳng sợ cường quyền  
Với đồng chí bà con thân thiết  
Người H’mông ta khẳng khái dịu hiền.  
Cắt khúc nứa cất thành tiếng Sáo  
Chúm làn môi thành một tiếng đàn  
đưa ánh mắt dang vòng tay thành múa  
Chắp những đoạn tre thổi rộn rã tiếng khèn...  

Người H’mông mình bỏ cây thuốc phiện  
tìm cái cây đổi mới cuộc đời  
đuổi ma đói,xây Mường Bản mới  
Vườn cây xanh điện sáng ngang trời  

Ôi Mường Bản quê hương Mèo Vạc  
từ Bắc Hà đi tới Quế Phong  
Ở đâu xanh cánh rừng mới mọc  
Ngựa hí vào Mường Bản người H’mông.  









NGÕ NHỎ
 
   "Còn đâu ngõ nhỏ em phơi thóc
     Hong cả tình anh trên lũy tre"
                     *

 Ngõ nhỏ
          thuôn thuôn
                        Rặng xoan
Gốc khế
Áo nâu non em gánh lúa về
Con Vàng Anh bên thềm thóc mách
Lũ Cò ngóng mẹ mé bờ tre.
 Ngõ nhỏ
            đêm buông
                        Trăng non lấp ló
Anh ngồi hóng gió
                       thổi sáo vi vu...
Để ai nghe "khúc Trương Chi" tình tứ
Ngoài bến sông thuyền đậu lắng sương mờ...
Ngõ nhỏ
          Anh đi...
Ngày về lại
Chẳng còn ai đứng bên giậu đợi Người
- Cô ấy lấy chồng trên Phố Chợ
Ngõ nhỏ
Im lìm
Gió dong chơi...


(2) có hiện tượng 8 đám mây vàng ghé thăm trên bầu trời Đền Đô nhân ngày hội rằm tháng ba tưởng niệm các Vua nhà Lý.

                                                                 Quê 1-1-2012
                                       
                                                      N.K

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét