NT BÀNH THANH BẦN
VỪA XUẤT BẢN
TẬP THƠ
THẢ NHỚ VÀO SÔNG Quê: Thượng Thanh, Gia Lâm, Hà Nội. Hiện ở Sơn Lộc, Sơn Tây, Hà Nội. Hội viên: Hội Nhà văn Hà Nội, Hội Nhà báo Việt. Chủ tịch HĐQT & Tổng Giám đốc Khu du lịch sinh thái Hồ Tiên Sa. Chủ tịch Qũy hỗ trợ Văn chương & Cuộc sống BÀNH THANH BẦN. Nam
Đã xuất bản các tập thơ:
* Bất ngờ, Nxb Hội Nhà văn Việt Nam- 2010
* Thả nhớ vào sông, Nxb Hội Nhà văn VN- 2012.
Trích 3 bài viết về NT Bành Thanh Bần:
“Điều thú vị ở Doanh nhân này là sự nghiệt ngã của cơ chế thị trường vẫn không hề lấn át chất thơ trong một tâm hồn lãng mạn mà bình dị…”.
PGS TS TRẦN THỊ TRÂM
Hồi bé, ông là Bành Văn Bầu. “Chiến tranh, ông vào bộ đội thông tin, mấy ông quân lực chữ “tác” đánh thành chữ “tộ” đã vô tình hoán cải tên ông thàng Bành Thanh Bần, Ông rất tâm đắc và tự hào mang cái tên này, vì Thanh Bần tức là nghèo khó nhưng trong sạch. Cô gái Đinh Thị Thuận là vợ ông bây giờ đã neo ông lại với Xứ Đoài và chính sách thời mở cửa đã làm nốt điều cuối cùng trong lời tiên đoán: ông trở thành chủ nhân Hồ Tiên Sa, vùng đất thiêng dưới chân núi Ba Vì bằng những đồng tiền chắt chiu sau bao nhiêu nghề khó nhọc khác”. Thơ ông là “những nốt thăng hoa của một người nông dân mặc áo lính”…
NT CHỬ THU HẰNG
(HV Hội Nhà văn Hà Nội)
“Bành Thanh Bần là một nhà thơ làm kinh tế chứ không phải người giàu chơi thơ như một số người vẫn tưởng… Với một người như nhà thơ Bành Thanh Bần tôi tin có thể gặt hái được nhiều thành công hơn nữa"…
Nhà phê bình văn học ĐỖ NGỌC YÊN
(HV Hội Nhà văn Việt Nam )
Trên Tản Viên Sơn
Bất ngờ
Nàng ngã vào tôi
Bất ngờ
Ngã một nụ cười vào mây
Bất ngờ
Mây ngã trên tay
Tóc nàng đổ xuống ngã đầy vai tôi
Bất ngờ
Mây giấu làn môi
Bất ngờ gió
Để cho tôi…
Bất ngờ
Lối về
Tặng người nhường tất cho nhau
Du xuân lạc lối Tản Viên
Dốc ngàn thước dựng
Chân quên mang giày?
Guốc cao
Gót nhón thang mây
Xót xa…
Thương một nét mày nhíu ngang…
Mơ làm ngọn gió lang thang
Thoa lên đôi gót mịn màng kẻo đau
Cheo leo, mây núi bồng nhau
Ước làm mây, núi… dễ đâu mở lời
Nhường em đôi tất của tôi
Núm đồng tiền… một nét cười…
Xốn xang…
Lên Đền thắp nén tâm nhang
Bềnh bồng mây trắng giăng ngang lối về
----
Viếng mộ
cụ Phùng Quán
Đầu gối sơn
Chân đạp thủy
Thi nhân- chiến sĩ
Như Cụ, mấy người?
Những kẻ ngạo nghễ cười
Nay lặng câm như thóc!
Ôi! “ Ba phút sự thật”*
Hiển hiện bao nỗi đời
Cá câu trộm, sách viết chui
Đời quanh năm thiếu nợ
Từ tận cùng đau khổ
“ Tuổi thơ dữ dội “* chào đời!
“ Lời mẹ dặn” * làm người
Phải biết yêu chân thật!
Lánh chốn đông, đất chật
Giờ, thỏa kiếp dong chơi!
Chú cá nào mắc lưới
Rung rung râu, Cụ cười…
---
* Những tác phẩm của Cụ P.Q
Ngoài này
Hà Nội vẫn mưa
Ngoài này Hà Nội vẫn mưa
trong em - Huế
bão tạnh chưa hay còn
đường trần
có lấm gót son
áo em thả tím hoàng hôn phương nào
Nón bài thơ
gió nghiêng chao
môi hồng
có giọt mưa nào đặt lên
Tóc mây
buông xõa vai mềm
lá thu
vàng rắc bên thềm xôn xao
Sông Hương
thuyền vẫn gác sào
tình anh
em vẫn neo vào lưng ong?
Trường Tiền
cong nét mi cong
nhớ anh đừng chớp
kẻo giông bão về…
Ở bãi đá cổ
Sa Pa
Người xưa đau đáu nỗi gì
Mà khắc vào đá
Mà ghi vào đời?
Đá ơi
Ai rắc lưng đồi
Non xanh lưu dấu cõi người ngàn năm
Hỏi trời
Trời có biết chăng
Hỏi đá
Đá cứ lặng băng
ngậm lời
Hỏi em
Em lắc đầu cười
Lấp lánh khuyên bạc
đeo trời lửng lơ...
Lòng anh
Thành đá ngàn xưa
Nụ cười lúng liếng em vừa khắc lên...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét