Trích : Chữ chạy, cỡ chữ=20

Nguyệt xuyên há dễ thâu lòng trúc / Nước chảy âu khôn xiết bóng non - NGUYỄN TRÃI

Thứ Năm, 23 tháng 2, 2012

THƠ NGUYỄN BAO, HÀ CỪ, QUANG CHUYỀN, NGUYỄN NGỌC HƯNG, DUY PHI

, TRANH ĐÔNG HỒ, KINH BẮC

TRANG THƠ 4 câu
BÁO VĂN NGHỆ
SỐ 8 (25/ 2/ 2012)


NGUYỄN BAO

LẮNG LẠI

Dòng sông ơi, lắng lại
Cho trong suốt lòng mình
Khi tự nhìn tận đáy
Sẽ gặp trời cao xanh!




TUỔI 75

Bốn chặng đường đời, bước được ba
Hai nhăm năm nữa, cứ nhẩn nha
Mưa nắng, buồn vui, đời vẫn vậy
Mặt hồ lặng sóng, bóng mây qua! 


HÀ CỪ

MÂY

Mây bay từ thuở chưa chồng
Nghìn năm mây vẫn bềnh bồng mây bay
Ước gì giữ được lòng tay
Chút mây xanh thẳm
                        những ngày không em. 




NỤ ĐÀO NỞ SỚM

Nghe bước xuân về trong nắng mai
Bên hiên thấp thoáng tóc buông dài
Chùng chình gió giục đào đơm nụ
Nở sớm cho lòng thêm nhớ ai.


QUANG CHUYỀN

CÓ MỘT CHIỀU

Một chiều tiếng gió ngừng im
Bờ cây lặng phắc, cánh chim về trời
Chông chênh ghế đá chia đôi
Nửa ta thì có, nửa người thì không!

VÀNG - THƠ

Vàng chưa đủ tuổi vàng non
Thơ chưa đủ tuổi, Thơ mòn lắt lay
Vàng non lóng lánh ánh ngày
Thơ non chết yểu nơi tay người cầm… 


NGUYỄN NGỌC HƯNG

VỀ BẾN XƯA

Ngang bến xưa em thường giặt áo
Nắng thơm hương biển, gió thơm rừng
Nước mới làm sao lưu bóng cũ
Nghiêng chiều tháng chạp, mắt rưng rưng! 




HOA MAI SỚM

Không ai chảy cũng tự mình rụng lá
Tưởng chết khô lại đơm nụ sẽ sàng
Cam chịu rét đâu phải vì ngôi chúa
Hoa sớm nhất mùa chỉ lối xuân samg!


DUY PHI

ĐẾ TRANH
HỨNG DỪA

Đẹp đôi, chồng đón vựa đưa
Kìa ai nâng váy hứng dừa mà quên…
Ngày xuân được phút thiên nhiên
Đất đai chợt thức nỗi niềm chợt hoa. 




HỨNG DỪA
TRANH DÂN GIAN ĐÔNG HỒ - KINH BẮC


BÊN NHÀNH
MAI TRẮNG

Cuối năm được bạn tặng mai
Biết chưa xứng vẫn chăm hoài đợi xuân
Đón giao thừa, rũ phong trần
Trắng trong học lại đôi vần cùng hoa.  


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét