Trích : Chữ chạy, cỡ chữ=20

Nguyệt xuyên há dễ thâu lòng trúc / Nước chảy âu khôn xiết bóng non - NGUYỄN TRÃI

Chủ Nhật, 25 tháng 9, 2011

CHÙM THƠ TÔ HOÀN






                                                                  
                                                        NHÀ THƠ TÔ HOÀN                                                      

TÔ HOÀN 



Sinh: 1948.
Quê: Việt Yên, Bắc Giang. 
Hội viên Hội Văn học Nghệ thuật Bắc Giang.
   Tác phẩm chính - Thơ:
 Có một lời ru - 1989
 Phía nào cũng gió - 2001
 Giấc mơ của nắng - 2007.


SÔNG

Đời sông thì phải chảy
Uốn lượn kiếp phù sinh
Vơi đầy ai thấu đáy?
Sông không chảy cho mình.

MẮC CẠN TRĂNG SUÔNG

Nghìn năm sông còn yếu đuối
Như em tha thướt anh buồn
Muốn ngược lòng tìm nguồn cội
Sợ mình mắc cạn trăng suông.

TIẾNG RAO KHUYA

Tỏ mờ những tiếng rao khuya
Tiếng rao cũng ướt đầm đìa như sương
Bóng ai thập thững đêm trường
Tiếng rao mang cả con đường đi xa. 


VƯỜN THÁP CHÙA BỔ ĐÀ
                                                                              


 CÕI BỔ ĐÀ

Theo mơ đến cõi Bổ Đà.
Gặp thông vươn tay mở gió.
Tiếng kinh tiếng chuông tiếng mõ.
Nhủ ta về cõi thiện tâm.

Nắng ru vườn tháp âm âm.
Mưa cong mái chùa huyền thoại.
Thời gian chừng như trễ nải.
Trăm năm mòn bóng nâu sồng.

Không không... sắc sắc... không không.
Lời ai lần theo tràng hạt.


TỈNH LẺ

Đất tỉnh lẻ chim bay qua không đậu
Phải cây chưa xanh hay quả chưa vàng?
Trời tỉnh lẻ không cao không thấp
Mây từng đàn nhong nhóng… mặc trần gian.

Sông tỉnh lẻ chảy hoài không tới biển
Nước bao năm vẫn líu ríu chân cầu
Người lái đò bỏ khách chờ nhạt bến
Mải mê tìm í ới tận đâu đâu.

Đêm tỉnh lẻ ngôi sao nào cũng bạc
Dưới trăng suông giun dế quá nhiều lời
Ngọn gió đồng thổi qua không đủ mát
Ngọn gió đồng tỉnh lẻ cũng mồ côi.




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét