Trích : Chữ chạy, cỡ chữ=20

Nguyệt xuyên há dễ thâu lòng trúc / Nước chảy âu khôn xiết bóng non - NGUYỄN TRÃI

Chủ Nhật, 29 tháng 1, 2012








NGUYỄN TRÂN TRÂN


     Sinh: 1937. Quê: Khoa Giáp, Tĩnh Gia, Thanh Hoá, định cư tại Thị trấn Bến Tắm, Thị xã Chí Linh, Hải Dương. Nghề nghiệp: Bác sĩ Thú y. Đã xuất bản tập thơ Miền quê ngoại, Nxb Văn học- 2009.
 “Chìm nổi một kiếp nhân sinh, bản thân Nguyễn Trân Trân đã là một “toàn tập”… Có thể xem, thế mạnh của Nguyễn Trân Trân qua Miền quê ngoại là những vần thơ nảy sinh từ hệ thống ký ức. Ký ức của ông có nhiều tầng nhiều vỉa. Ông đào xới ký ức như người thợ lò bền bỉ, nhọc nhằn tìm kim loại quý…”. “Cái cách diễn đạt ngôn từ ở đây mang đậm tính biểu tượng. Đằng sau những con chữ như có hồn phách ấy là sức nặng của nỗi đau trầm tích từ một phần ba thế kỷ”… 
                                                                                   (Trích Lời tựa của Nhà văn
 Đặng Văn Sinh  trong tập Miền quê ngoại)  

        ĐTM giới thiệu chùm bài rút trong tập thơ trên.

GIẬT MÌNH

Đêm ngủ trên đệm giường đơn
Bồng bềnh nhớ võng Trường Sơn năm nào
Cơn gió vườn thổi ào ào
Tưởng trận mưa rào ở giữa rừng sâu.
Giục đồng đội phủ tăng mau
Giật mình thức giấc hoa cau thơm lừng.

                                                     Bến Tắm, 2004







TỰ VỊNH

Lúc cưỡi Jawa lúc Mifa
Đi khắp làng gần đến xóm xa
Lúc chữa bò trâu khi chữa lợn
Đem niềm vui đến với mọi nhà.

Mặc khắc tao nhân ai chẳng biết
Khi thơ lai láng rượu la đà
Cũng thể Đốc- tờ đâu có kém
Đời người đã được mấy như ta…
    ---
  * Docteur vétérinaire - Bác sĩ thú y.   

TỰ THÁN

Bẩy mốt năm trời vô vị cả
Còn bao lâu nữa để mà vui
Sống ở trên đời thua được mất
Chỉ là trò tạo hoá giỡn ta thôi.
                                  8 - 2007


THẬT THÀ

Thật thà quá để nó lừa
Nhận biết ra đã là thua mất rồi
Vào chùa khấn Phật một thôi
Hai ông Thiện Ác buồn vui vô tình.


VỊNH CON CÔNG

Hoạ hổ hoạ bì nan hoạ cốt
Tri nhân tri diện bất tri tâm.
                              MẠC ĐĨNH CHI

Xoè đuôi vẫy cánh lắm khen chê
Lấp lánh muôn sao sáng lập loè
Vua chúa yêu chiều nơi cung cấm
Dân tình chăm đẵm phố cùng quê.

So ra thì cũng như nhau cả
Thế mà thiên hạ lại đam mê
Cũng thế là cầm mà thế đấy
Thì ra cái mã thật gớm ghê.




* Đọc thêm chùm thơ Nguyễn Trân Trân tại ĐỀN THƠ MỚI 16/ 10/ 2011.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét