Trích : Chữ chạy, cỡ chữ=20

Nguyệt xuyên há dễ thâu lòng trúc / Nước chảy âu khôn xiết bóng non - NGUYỄN TRÃI

Thứ Hai, 4 tháng 2, 2013

AI ĐIẾU: BÁC DUY PHI




           
                                     AI ĐIẾU: BÁC DUY PHI

           Dẫu biết nơi ấy ai rồi cũng tới, nhưng tôi không khỏi bàng hoàng khi đọc lời cáo phó trên Đền Thơ Mới. Sự ra đi một cách nhanh chóng bất ngờ này làm tôi nặng nỗi tiếc thương kèm với ao ước một điều mà lâu nay tôi đã nghĩ suy. Tôi đã có cái kết cho một bài thơ: Nơi đó ta về
          …. “ chết không có gì mà phải sợ
                  Chỉ sợ con đường dẫn đến cái chết.
         Bác Duy Phi ơi !
         Bác ra đi trong sự thương nhớ của bạn bè, bác còn mãi trong tâm khảm của  nhiều người yêu quý bác. Vâng ! đấy cũng lại là điều tất cả chúng ta ao ước khi vượt qua con đường nhân gian ngắn ngủi này. Xin đọc bác nghe điều tôi ao ước :
                    Trước khi ra đi
                     Thượng đế cho nói lời cuối cùng
                    Nước mắt rưng rưng
                    Thưa :
                          Trái tim này xin đế lại bạn bè tôi
            
             Khi tôi chết xin hóa thành phiến đá
             Nằm bâng khuâng nơi bờ biển bao la
             Để cho sóng ôm vào lòng ca hát
             Hôn lên tôi âu yếm mặn mà
              ……………………………..
             Biển sẽ hết buồn
            Tôi một phiến đá si mê
            Yêu say đắm yêu dại khờ trong sóng
         Bác Duy phi ơi !
        Bác hiện hữu trong lòng bạn bè, trong Đền Thơ Mới được nhiều người trọng yêu và quý mến, nên chắc chắn lời cầu xin thượng đế trên cũng bằng thừa . Mới hôm nào bác còn ưu ái trao đổi với tôi về sáng tác trong Đất Lên Hương mà bác đã lên khuôn . Bất ngờ thay … Đau buồn thay … khi đọc lời cáo phó trong Đền Thơ Mới  
         Tuy mới gần bẩy mươi còn kém bác dăm tuổi nhưng với tuổi này ta cũng nên nghĩ tới: Nơi đó ta về mà hoàn thiện nốt những ngày còn sống, những việc phải làm . Để khi ra đi mà được như bác, còn để lại hình ảnh tốt đẹp trong lòng mọi người
          Xin được tỏ lòng ngưỡng mộ bậc đàn anh người rất đức độ hòa lòng cùng mọi bạn văn không phân biệt cao thấp về mọi mặt đời thường .
          Xin chia sẻ cùng bác tâm tư của người đi sau

                ĐÊM NGHE CA KÈN PHƯỜNG
                                       BÁT ÂM

Những lời này tôi viết cho tôi
Nhờ bác thợ kèn hờ dùm đôi ba tiếng
Thân xác cỏn con đến …mai là tan biến
Một bình tro qua cửa đài hóa thân      

 Kiếp phù sinh tạo hóa xoay vần
Cho buồn khổ lại nhuốm màu buồn khổ
Hai tay buông xuôi trượt về quá khứ
Cảm tạ mọi người một chút lệ hoen mi

Nào biết được khi
 Còn mấy mươi cái chớpmắt
Lê thân rời nơi cóp nhặt những buồn đau
Để ẩn mình dưới lòng đất chôn sâu
Buông xuôi hết
Những khát khao nay trở thành vô nghĩa

Hẹn gặp sau này , người ở lai tôi đi



                                Kính cáo
                            Đoàn thị Tảo 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét