Trích : Chữ chạy, cỡ chữ=20

Nguyệt xuyên há dễ thâu lòng trúc / Nước chảy âu khôn xiết bóng non - NGUYỄN TRÃI

Thứ Năm, 13 tháng 10, 2011

CHÙM THƠ ĐÀM THẾ DU (THÁI NGUYÊN)




                                                                           
                                              CẢNH HỒ NÚI CỐC- THÁI NGUYÊN 



ĐÀM THẾ DU


   Quê Mai Động, Hương Mạc, Từ Sơn, Bắc Ninh. Định cư tại TP Thái Nguyên.
Từng nhiều năm dạy học, làm Chủ tịch Hội VHNT Thái Nguyên.
Đã xuất bản các tập thơ:
Nơi ấy, Thao thức, Người ơi… 


THỨC DẬY

Vừa mới qua Khe Tiên
Bắt gặp ngay Khe Đậy
Trắng trời dòng thác chảy
Một vùng còn hoang sơ.

Giữa Khe Đậy ngẩn ngơ
Nơi đây trong lành quá
Tiếng chim giục hoa nở
Con người gần nhau hơn.

Tắm mình giữa thiên nhiên
Thấy lòng thêm nhân hậu
Trôi đi điều phiền não
Lắng lại hồn trong ngần.

Những giờ phút hoá thân
Cùng đất trời Khe Đậy
Có bao điều thức dậy
Con Người sống Người hơn!…


MỘT THOÁNG THÁP MƯỜI

Về với Đồng Tháp Mười
Được biết mùa nước nổi
Giữa mênh mông Tháp Mười
Thấy thời gian rất vội.

Muốn có gạo
Chèo thuyền đi tới
Nhịp chèo khua
Thúc rụng đầy thuyền.

Ngồi lai rai bầu bạn với thiên nhiên
Bẻ cành cây nướng con cá lóc
Bắt con rắn, lấy trứng rùa… đem luộc
Sẵn rượu tiêu… giữa sóng nước vẫy vùng.

Một câu hò làm lay động lạch - sông
Phút huyền diệu giữa bưng biền Đồng Tháp
Như bắt gặp hương hồi Việt Bắc
Cứ thẳm sâu trong bát ngát rừng tràm…




                                                                          



VẾT CHÂN TRĂNG

Sau mưa mặt đất non tơ
Trăng mềm mại trải vàng như lụa
Chúng mình chia tay trong nỗi nhớ
Em về bước lên trăng mênh mông...

Em đi rồi để lại dấu chân
Trăng lưu luyến dành nhiều ánh sáng
Anh ngẩn ngơ nhìn
                            vết chân lấp loáng
Đi vào lòng anh
                       những bước chân trăng.







Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét