Trích : Chữ chạy, cỡ chữ=20

Nguyệt xuyên há dễ thâu lòng trúc / Nước chảy âu khôn xiết bóng non - NGUYỄN TRÃI

Thứ Sáu, 31 tháng 8, 2012

PHẠM ĐÔNG HƯNG/ TIẾNG THỜI GIAN- TẬP THƠ MỚI



NT PHẠM ĐÔNG HƯNG
 Hv Hội Nhà văn Hà Nội


Tuyển tập thơ TIẾNG THỜI GIAN, 135 bài thơ (từ gần 20 tập thơ), 220 trang. Nxb Lao Động & Trung tâm văn hóa ngôn ngữ Đông Tây. Tháng 8 - 2012 (Năm 2010, tác giả đã có Tuyển thơ & truyện Thiếu nhi).  


“Thơ Phạm Đông Hưng luôn thể hiện bản sắc riêng với cấu tứ, ngôn từ táo bạo, mạnh mẽ, chân thật, giản dị nhưng sâu sắc, đầy cảm hứng công dân và đậm chất nhân văn với tầm nhìn đời khoáng đạt bởi sự liên hệ ruột thịt giữa văn với đời, giữa giọt mực với giọt mồ hôi, nước mắt và giọt máu của nhân dân”

                                       Trích LỜI GIỚI THIỆU      
                                                Nhà xuất bản Lao Động







NGƯỜI TỰ DO

Tôi nghĩ suy
Tôi làm việc
Không có gậy chỉ huy

Tâm hồn hóa trời sao
Thể xác quyện sông núi
Tôi là của tôi
Chúa đừng hòng có phần ở đó

Tôi là người tự do.

                    2002

TIẾNG NÓI NHƯ CÂM

Ta đùa giớn với biển
Biển đùa giỡn với thuyền
Trăng ngà biển treo nghiêng
Như là em vẫn gọi

Trăng chẳng bao giờ nói
Biển lại luôn thì thầm
Còn ta- chàng thi sĩ
Có- tiếng- nói- như- câm.

 

  VỊ TỤC

Ở chùa
Niệm Phật
Ăn chay
Hàng ngày
Luôn đủ
Cá chép
             giò chả
                       thịt gà...
Giả mà như thật

Hẳn là
Niết Bàn
không thể lơi xa
Trần gian
Vị tục

            2008


CẢNH ĐỜI

Mùa đông trời nổi sấm
Gió mưa tung mái nhà
Thời tiết còn ngược thế
Huống chi con người ta

Mười người làm việc nước
Chín kẻ lo việc nhà
Trộm cắp hơn rận rệp
Sao lòng không xót xa.
   


VỀ CHIM THÚ

Chỉ có giống chim nhỏ
Mới véo von ca vang
Chỉ có loại thú bé
Mới chui luồn ở hang

Sư tử và đại bàng
Cuộc đời là dọc ngang
Nơi trời xanh hoang mạc
Tự làm nên vinh quang.



LỄ VU LAN/ THƠ DUY PHI




Vu-lan (chữ Hán: 盂蘭; là cách phiên âm Phạn-Hán từ: ullambana), viết tắt của Vu-lan-bồn (盂蘭盆), cũng được gọi là Ô-lam-bà-noa (烏藍婆拏).  Lễ Tết Vu-lan còn được hiểu là lễ báo hiếu, là một trong những ngày lễ chính của Phật giáo, đúng vào ngày Rằm tháng Bảy xá tội vong nhân của phong tục Á Đông. Theo tín ngưỡng dân gian, là ngày mở cửa ngục, ân xá cho vong nhân nên có lễ cúng Cô Hồn (vào buổi chiều) cho các vong linh không nhà cửa không nơi nương tựa, không có thân nhân trên Dương thế thờ cúng. Với D.P tôi, Rằm tháng Bảy còn là ngày giỗ trọng...






           CHÙM THƠ
            DUY PHI

Ở Vị Xuyên 

Tuổi hai mươi trọn cuộc đời
Mấy ngàn bia mộ trắng đồi Vị Xuyên
Suối vàng đâu dễ giấc yên
Giàu sang bao kẻ triệu lên “độ trì”…

Mười nén nhang
dâng mộ

mười cô gái Đồng Lộc đây
mắt tôi cạn lại đong đầy long lanh
rằng nghiêng mình trước anh linh
thắp nhang xin trút lợi danh cõi ngoài.

 


 Người đi
                  
                        Tưởng nhớ N.D.K

Thương mẹ nghèo để lại chăn bông
Người đi, đi mãi, cửa mòn trông
Mẹ khuất chăn còn. Khuya ngọn bấc
Gió ngoài, sao thấu lạnh từ trong!


         LÃNG ĐÃNG THU

Lá vàng bay ngang phía trước
Đêm, hương hoa sữa qua song
Mở cửa bốn mùa đón gió
Ta lại cùng hương chong chong. 

Đời người mải miết cuộc đua
Trẻ đi học tự tinh mơ
Bạn chạy xô như lửa đuổi 
Sao mình ta lãng đãng thu?

Sinh nhai, người những âu lo
Vô tâm, ta mải tìm thơ  
Như Vọng Phu trông bóng cũ
Đỉnh trời ngóng
                     sóng thu xưa…

                           7- 2012 

 VU LAN, GỌI  VÍA

bát cơm quả trứng
bắc dọc chuối làm cầu
cành phan
chiếc sàng
chao vía
rằng
khoắn ơi mà
mà mà khoắn ơi mà
mường Bân  tỏi kin cáy tằng khôn
mường Phạ  tỏi kin cần tằng dặng
khoắn ơi mà khoắn ơi mà*... 

 

        gọi con tim người tình máu trắng
gọi giấc ngủ buông đời thây trôi
gọi lũ gà tranh giun mắc tóc
gọi miếng quả trong họng ngỡ trơn tru
gọi ngai báu trước oan khiên bé họng
gọi vía người sống
gọi thai nhi lưỡng lự
gọi nghìn mắt quáng gà
vía ơi về
về về vía ơi về
mường Mây đòi ăn gà cả lông
mường Trời đòi ăn người còn đứng
vía ơi về vía ơi về...  



------
* Dịch ở ngay 5 câu cuối bài.




Thứ Năm, 30 tháng 8, 2012

VŨ TỪ SƠN/ NGHỀ ĐÁNH GIẬM...





NT VŨ TỪ SƠN & MRS NGUYỄN THỊ TÂM


VŨ TỪ SƠN
Hv Hội Văn học Nghệ thuật Bắc Giang.

Sinh: 1949. Quê: Minh Đức, Từ Sơn, Bắc Ninh. Hiện sống và viết tại Thành phố Bắc Giang. Tác phẩm chính - Thơ:  Một chặng đường (2006), Hương sắc thiên nhiên (2007), Gửi gió (2008), Phận đèn (In chung, chùm thơ Vũ Từ Sơn 11 bài- 2011)…





SA PA


ĐÊM SA PA

Gió cõng tiếng cồng lên đỉnh núi
Trăng gùi câu hát tới bản bên
Anh thả tiếng khèn vang rừng vắng
Buông sợi chỉ hồng đến với em.


ĐỜI

Sống bao nhiêu tuổi cho vừa?
Trăm năm , mấy chục , sớm trưa cho tày
Ngắn dài trở giấc heo may
Đầy vơi nhân thế, tối ngày nỉ non ...


HỎI DÒNG
THƯƠNG

Thương em vượt cạn mấy lần
“Đang đông buổi chợ” tảo tần nắng sương
Trời làm “lũ quét” dòng Thương
Nửa đau ra biển, nửa buồn ngược đâu…








ĐÊM QUÊ NHÀ

Tinh trời
trăng quê tròn vạnh
sáng khắp làng
trẻ nô đùa
anh em hàng xóm laị chơi
chuyện vui xốn xang
nút chai lá chuối khô
rượu quê thơm nồng
nâng chén !

Gió trời ngoài sông thổi về lành lạnh
khuya xóm làng ngủ yên
đêm tĩnh mịch , xa xa chó cắn vu vơ
đom đóm bay
dật dờ lãng đãng
ông già thúng thắng ho .

Người thành phố
đêm quê nhà thao thức
bước ra thềm
trăng đỉnh đầu
bóng chếch vai
gà gáy
đồng hồ gõ ba tiếng giòn tơi

Đêm quê nhà
hồi tưởng bóng mẹ cha ...

NGHỀ 
ĐÁNH GIẬM

Nhịp giậm em khuấy nước
cánh cò vỗ ngang mây
thấm đậm bao đồng điệu
trang cổ tích chất đầy

Lùa tép tôm đầy giỏ
bì bõm lội chân trời
bao lớp người khấm khá
từ giậm chao chơi vơi
 

 Chiều về giậm phơi nắng
em ru con à ơi
thôn dã trăng tình tứ
miền quê giậm đổi đời?

Nghề quê - nghề đánh giậm
bao phụ nữ gian nan
áo khô rồi lại ướt
người quê vạn lo toan...


NGUYỄN HIẾU/ CÃI NHAU VỚI VỢ BẰNG THƠ...


NGUYỄN HIẾU
Hv Hội Nhà văn Việt Nam

  Nguyễn Hiếu là nhà văn có nhiều tác phẩm hài nhất trong các nhà văn đương đại: các tiểu thuyết "Những mảnh trần gian"(1990), "Tây tây ta ta", "Chuyện cái vòi nước"( 1984- ra song song với "những ngưòi thích đùa "/ Nê xin), "Cười dành cho tất cả"; cùng với một số vở hài kịch: "Chuyện như thế thì cần phải nói" - đạo diễn Lộng Chương 1976, "Linh hồn đồng lạnh" - Nhà hát Kịch Việt Nam 2008, "Hàng rào giữa hai nhà" -  nhà hát kịch Việt Nam 2011. ĐTM giới thiệu một số bài thơ vui, lỡm mà nghiêm túc của nhà văn Nguyễn Hiếu...
 






CÃI NHAU VỚI VỢ
BẰNG THƠ 

Cái gì đã qua cứ để trôi qua
Cho dù là cánh chuồn mỏng tang
                           nhắc về tuổi thơ anh cô độc
Hương cau ờm ờ kể tình anh với em
Hoặc ánh nắng hanh, ánh trăng vàng thao thức
Ngọn rau dền chồi trên nền cát
Quả ổi ngọt ngào trĩu cành bổng cành la

Đừng mượn màu quá khứ cho dù quá khứ khổ đau
Hay nặng huân chương, chiến công đừng nhắc
Trận Điên Biên trên không
                               hay vết đạn thành Cửa Bắc
Cánh buồm vô tư chìm
           trong sương bay khẩu đại bác ngụy trang
Lỗi lầm hôm nay không có vàng son nào che nổi
Tiếng trẻ đói sữa kêu gào hơn mọi lời kể lể ba hoa

Mà cũng đừng nghĩ anh thích
         hướng tới tương lai mà em viện lý ngày mai
Kể viễn cảnh huy hoàng
                          để xoá nhoà điều anh bực bội
Anh không muốn nhưng buộc lòng phải nói
Quá khứ, tương lai cũng chỉ để hôm nay
Em hãy sống tận cùng của thực tại đắm say
Anh vẫn thế và trọn đời là thế
Bây giờ
Bây giờ
Và chỉ bây giờ.

                                      1986 -1993
                                                     N.H





TỤNG BIA CA

Bia vào lời phải trôi ra
Hai ta cùng với bốn ta là gì
Mây xanh thì ở trên kia
Chân trời ở mãi chân quê xa mờ
Say rồi nói vụng thành thơ
Điều nào nhạt điều nào thừa chẳng sao
Nghiã tình – đĩa nộm su hào
Sự đời - nước chấm lẽ nào khác nhau
Lý sâu cùng với tóc sâu
Riêng chung, mặn ngọt biết đâu mà lường
Ngả tư chia bốn con đường
Khoác vai nhau xô ngả nghiêng đất trời
Tim lay, bụng nặng, nghẹn lời
Mình, ta, hai đứa, cùng ngồi, cùng đi
Nào uống bia.
Nào cạn bia
Buồn chung hai đứa say chia mọi ngưòi
Lý Bạch ơi, Tố Như ơi!
Thương cho các vị, sống thời không bia.


LỠM, TÙY HỨNG

Chao ơi, oản tháng giêng
Sao chùa làng không dâng
Vẹo tròn đầy thềm trước giại
Khoanh chân, rung ria. Mèo mướp
Thân cau buồn thẳng lay lay

Chén nghiêng chập chờn say
Tay phảy quạt bắt chuồn kim
Dải yếm đào chùng
Bồng đảo gió lồng say
Nắng nhẹ trùm cây

Đẫy tay cặp bánh giầy
Nếp mùa trắng tinh con nhộng
Váy lụa phồng buồm võng
Anh hai ngắc giọng lới lơ

Kén đang ươm tơ
Hàng đang đắt mối đành chờ
Thoi giục chân đạp gấp
Ngẩn ngơ ư ?
Khối kẻ thẫn thờ.

Sáng quá sớm 28/11/2008
N.H






UỐNG RƯỢU 
DƯỚI TRỜI

Say, ừ thì là say
Uống, ừ thì là uống
Cành Hoàng Lan uốn gọng
Trăng xuệch xoạc lay lay
Mặt bạn nhòe thành ba
Tình thì co lại một
Chạm môi giải Ngân Hà
Men đắng đời hóa ngọt

Nào nâng chén lên đi
Đáy chai hồn vẫn đọng
Chuyện to nói thầm thì
Chuyện nhỏ sao cao giọng
Sáo sậu hay chim ri
Giận gì mà chao chát
Chiều nay người có đi
Đời cạn rồi đừng rót



Trót duyên ư, đừng trót
Trời xanh thủa lỡ thì
Rượu nghiêng buông từng giọt
Sao ngày xưa chưa về
Cái hồi mình đẹp lắm
Tóc xõa xuôi eo ong
Tay mềm chờ tay nắm
Bờ cỏ mướt vai bồng

Dứt áo đi lấy chồng
Kệ ta ngồi với rượu
Chạm chén với trái hồng
Yêu xa rồi, đừng đợi

Nâng chai mời mây bay
Say, ừ thì là say …

Sáng cuối thu Kỷ Sửu 
(sau sinh nhật 15/10)
N.H

LỠM CÁI SỰ ĐỜI…

Thị Mầu rỗi việc ra đê
Rủ hai Thị Kinh nái sề ra buôn 




 Thoạt đầu chuyện tổ chuồn chuồn
Quá trưa bàn đến nỗi buồn thế gian
Ngang mây chợt thấy một chàng
Mặt mày dài thượt nghênh ngang điếu cày
Cải ngồng, mầm giá ngẩng ngay
Một đàn con nít nửa ngày lội sông 
Nên duyên con bế con bồng
Vô duyên đến nửa tấm chồng cũng suông
Chuối tây ăn cả một buồng
Mà sao cái đói ra tuồng chửa trôi
Đất xấu nặn chẳng nên nồi
Rổ rá cạp lại thì thôi cũng liều 
Trăng non khuyết cả trời chiều
Lòng ngang dạ tắt mà xiêu cả hồn 
Nghiêng bình đổ nước ra chuôm
Thị Mầu, Thị  Kính còn hờn nữa không?
 Thuyền nan cứ nghĩ thuyền rồng
Mái chèo sục mãi cho dòng nước đau
Chim sẻ làm tổ ngọn cau
Giống người làm tổ đáy sâu lòng mình. 

                                 Ngày 22/7/2010
                                                    N.H 


Thứ Tư, 29 tháng 8, 2012

VỀ HUẾ/ CAO BÁ QUÁT... ĐINH PHẠM THÁI - DUY PHI






ĐTM giới thiệu một số bài
thơ trong  tuyển:    

700 năm
THƠ HUẾ
Nxb Thuận Hóa,
1216  trang,  khổ 15X24cm


CAO BÁ QUÁT
(1808- 1855)


TẠP VỊNH VỀ SÔNG HƯƠNG

Ven sông lầu gác trập trùng
Đồn quân, dinh tướng tây đông mấy tòa
Thịn suy bốn chục năm qua
Riêng sen vẫn giữ màu hoa đỏ hồng.

                               Hoàng Tạo dịch

*  Hương Giang tạp vịnh:  Nhất đới duyên giang giáp đệ hùng/ Ngũ quân khai phủ chiếu tây đông/ Vinh khô tứ thập dư niên sự/ Chỉ kiến hà hoa tự cựu hồng) 


QUÁCH TẤN
(1910- 1992)

NHỚ BẠN

Năm ngoái trời mưa nương bóng mận
Năm nay mận nở luống mong nhau
Đầu xanh gặp gỡ dần thưa thớt
Mây trắng thêm thương cảnh bạc đầu.




 THÁI CAN
(1910- 1998)
Quê Hà Tĩnh, mất tại California, Hoa kỳ

CẢNH ĐÓ, NGƯỜI ĐÂU?

Gặp em thơ thẩn bên vườn hạnh
Hỏi mãi mà em chẳng trả lời
Từ đó Bắc Nam người mỗi ngả
Bên vườn hoa hạnh bóng trăng soi.

BÍCH KHÊ
(1916- 1946)

ĐÊM XUÂN ĐẾN
THÔN VĨ DẠ NGHE ĐÀN SÁO

Ti trúc mê ly xuân dưới nguyệt
Cỏ hoa vờ vật mộng trong hương
Tràng An thú ấy ai không biết
Vỹ Dạ đêm nay khách chật đường.






HOÀNG CẦM
(1922- 2010)  


SẮP ĐẾN HUẾ

Huế thuở trước nói gì trên sóng
Sông Hương em bé bỏng ngậm ngùi
Hôm nay mây mấy phương trời
Có lừa em nổi một lời nữa không.
               
                Trên tàu Thống Nhất- 4.1993

 ĐINH PHẠM THÁI

HUẾ RIÊNG TƯ

Huế đương vui Huế chợt buồn
Đêm nào tiếng guốc khua giòn lá thu
Hỏi người, người đã đi tu
Hỏi trăng, trăng vỡ mây mù dòng xanh
Lòng sao như trái chín cành
Con chim đến mổ hót thành nỗi đau.




  

       DUY PHI 

VỚI HUÊ

Lắng tiếng gọi ta về với Huế
Sau bao năm bạc tóc mong chờ
Lại thanh thản với dòng Hương xanh biếc
Mái chèo nào không khuấy động niềm thơ.

Kìa thành quách đền đài lăng tẩm
Ta đi trong bao cặp mắt ngỡ ngàng
Ôi vẻ đẹp hoá quyền uy kỳ lạ
Giữ hồn mình níu cả nhân gian.

Chuyện cố đô mấy ngàn trang đã đọc
Sách dẫn ta đi mới nửa đoạn đường
Nay ta đến tận mắt mình kinh ngạc
Gặp xuân về, rêu đá lên hương…

                      Lăng Tự Đức - 2003




   BÀI THƠ: HUẾ, VẺ ĐẸP LÊN NGÔI
NHẠC SĨ LÂM MINH ĐỨC PHỔ NHẠC